Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1300 : Sách lược (2)

Ngày đăng: 07:44 30/04/20


Lý Kỳ nói:



- Trong kế hoạch của thần sớm đặt ra, trước tiên nhất định phải thúc đẩy liên minh võ sỹ Cao Ly và Nhật Bản, tin chắc võ sỹ Ngô Vĩnh Thái không hợp với quý tộc Nhật Bản. Người ta cũng nhất định đều nghe nói rồi, đối với quý tộc Nhật Bản mà nói, võ sỹ Nhật Bản vẫn ở vào thế yếu. Họ cũng cần có đồng minh. Điều này lại cũng rất hợp với Cao Ly. Đầu năm thần cũng đã bố trí gặp họ mấy lần rồi, hiệu quả rất tốt. Họ có thể xuất người cho Nhật Bản, chúng ta xuất vũ khí, xuất thuyền. Kim quốc và chúng ta đánh nhau một trần tổn thất rất lớn. Họ không thể dám bỏ ra cái giá quá lớn để tấn công Cao Ly. Thần thấy Kim quốc cũng chính là hù dọa Cao Ly, nhiều lắm chính là cử ra chút lính đi thử, chỉ cần Cao Ly có thể khống chế được, vậy thì Kim quốc nhất định không thể bằng lòng tiêu tốn tiếp với Cao Ly.



- Hóa ra là như vậy.



Triệu Giai mỉm cười, nói:



- Về kế hoạch của phương diện này, ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi. Nhân cơ hội này, ngươi cùng đã nói ra hết rồi.



- Vâng.



Lý Kỳ nói:



- Trong kế hoạch của thần, chúng ta bây giờ phải làm chính là cô lập Kim quốc, đoàn kết võ sỹ với Cao Ly và Nhật Bản. Đồng thời còn kết đồng minh quân sự với Tây Hạ.



- Tây Hạ?



Ba người còn lại đồng thời kêu lên.



Lý Kỳ kinh ngạc nói:



- Có gì không thể chứ?



Triệu Giai không nói thêm gì nữa:



- Có gì là không thể chứ? Tây Hạ đã xưng thần với Kim quốc rồi. Ngươi cũng đừng nói cho biết là ngươi không biết?



Lý Kỳ bật cười ha ha.



Triệu Giai nói:




- A …, Bộ soái, bây giờ chúng ta đi đâu?



Mã Kiều liền cầm vò rượu, ngồi trên xe ngáp dài một cái. Mặc dù Lý Kỳ không phải là Bộ soái nữa, nhưng y cũng đã gọi quen rồi, rất khó sửa.



- Tới Tần phủ.



- Đúng rồi, người về lâu như vậy rồi, hình như là vẫn chưa tới Tần phủ.



- Ngươi bớt nói nhảm đi, đi thôi.



….



Tần phủ.



Lý Kỳ bước xuống từ xe ngựa, ngẩng đầu lên nhỉn tấm bảng, bỗng thấy có chút cũ kỹ, không sáng như lúc trước nữa, liền lẩm bẩm nói:



- Vị phu nhân này cũng thật là, rất không biết vệ sinh gì cả.



Hắn bước lên phía trước, gõ cửa.



Hồi lâu mà bên trong vẫn không có chút động tĩnh nào.



Lẽ nào phu nhân không có nhà? Không đúng, phu nhân không ở nhà, cũng nên có người hầu ở nhà chứ! Lý Kỳ nhíu mày, đang định gõ cửa nữa, Mã Kiều bỗng bước lên nói:



- Bộ soái, người gõ như vậy, dù gõ cả ngày cũng không có ai trả lời.



Không thể nào, lẽ nào hiện giờ Tần Cối vẫn còn dùng ám hiệu, quá là khoa trương. Lý Kỳ kinh ngạc nói:



- Vậy nên gõ thế nào?