Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1304 : Mượn tiền chưa đi đòi nợ tới trước (1)

Ngày đăng: 07:44 30/04/20


Ngàn vạn quan?



Ngô Phúc Vinh, Tiểu Ngọc nghe thấy thế thầm tặc lưỡi, cũng không dám đưa ra chủ ý về phương diện này. Tiểu Ngọc nói:



- Nhưng nếu cứ như vậy, chúng ta tìm đâu ra nhiều tiền như vậy?



Ngô Phúc Vinh khá là bảo thủ, do đó liền nói:



- Lý Kỳ, hay là chúng ta thôi đi, không làm cái đầu tư toàn diện gì đó đi, chỉ cần việc kinh doanh Túy Tiên Cư của chúng ta tốt lên, cũng đủ cho chúng ta kiếm rồi.



Vẻ mặt của Lý Kỳ vô cùng khoa trương nói:



- Chuyện đó cũng không được, đối với một người thương nhân mà nói, có tiền không kiếm thì bị trời phạt đấy.



Người này thật đúng là lòng tham không đáy. Tần phu nhân cười nhạt nhìn Lý Kỳ, khẽ hừ một tiếng.



Lý Kỳ quay đầu lại hỏi:



- Phu nhân, người có ý kiến gì không?



- Không có.



Tần phu nhân đáp lại cũng rất gọn gàng.



Lý Kỳ là lão đại, hắn quyết định rồi, vậy thì Ngô Phúc Vinh, Tiểu Ngọc cũng chỉ có thể làm theo, vấn đề là thực sự không có tiền.



Ngô Phúc Vinh hỏi:



- Vậy ngươi định làm thế nào?



Lý Kỳ trầm ngâm một hồi nói:




- Yến Vân Vương khải hoàn trở về, lại được thăng chức lên làm Xu Mật Sứ, thật đáng chúc mừng, chúc mừng.



Phàn Thiếu Bạch vừa tới đã chắp tay nói lời chúc mừng Lý Kỳ, thoạt nhìn chính là thương nhân.



- Đâu có, đâu có.



Lý Kỳ khiêm tốn cười, đưa tay ra nói:



- Mau mời ngồi.



Phàn Thiếu Bạch ngồi xuống, lại nói:



- Kỳ thực ngày hôm sau khi ngươi trở về, ta cũng đã tới tìm ngươi, nhưng phu nhân ngươi nói ngươi vừa mới ngủ. Do đó, ta không làm phiền ngươi nữa. Nhưng ngươi cũng thật là, trở về lâu như vậy cũng không tới tìm ta.



Kỳ thực y sớm đã muốn tới tìm Lý Kỳ. Nhưng nghe tin Lý Kỳ đang bận, do đó không tới làm phiền hắn. Đương nhiên, Cao Nha Nội và Hồng Thiên Cửu cũng không để ý tới những chuyện này.



Tròng mắt Lý Kỳ khẽ đảo một cái, liền nói:



- Ta đang định tới tìm ngươi.



- Thật sao?



Phàn Thiếu Bạch vui mừng nói:



- Lẽ nào Yến Vân Vương có chuyện tốt gì cho ta?



Ngươi đây là cũng quá là thương nhân đi. Nhưng ta còn thương thân hơn ngươi. Lý Kỳ bật cười ha hả nói:



- Là có chút chuyện muốn thỉnh cầu.