Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1308 : Chính sách đất đai

Ngày đăng: 07:44 30/04/20


Triệu Giai nghe xong cau mày nói:



- Ngươi nói tiếp đi.



Tần Cối đáp:



- Kỳ thực hiện tượng này rất nhiều người biết, mỗi lần thay đổi luật pháp nhắm vào đất đai của triều đình ta đều thất bại, thần cho rằng nguyên nhân cơ bản không phải là do pháp luật không thành công, mà nằm ở sự phản kháng của đám địa chủ. Nhưng địa chủ cũng chỉ là dân chúng, không khác gì nông phu, tại sao chưa đến một phần dân số lại có thể phản đối việc triều đình tạo phúc cho tám phần dân số còn lại, nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì trong đám địa chủ, đại đa số đều là đại thần trong triều, thậm chí nếu không phải thì cũng là mấy kẻ có quan hệ thân thiết với những người này, các vị quan viên này đều là người có địa vị lớn trong triều đình, chính vì thế lực của họ mới gây ra sự thất bại của việc cải tổ luật pháp.



Triệu Giai ừ một tiếng, nói:



- Ngươi nói rất đúng, trẫm đã từng tận mắt chứng kiến.



Tần Cối nói:



- Mà hiện giờ nhờ quyết đoán anh minh của hoàng thượng, những kẻ quan liêu trước đây đều đã bị trừng trị, toàn bộ ruộng đất của bọn họ cũng đã quy về cho triều đình, mặc dù bọn họ là quan, nhưng đồng thời cũng là hạng địa chủ mà triều đình ta xếp lên phía trước, nếu lúc này nhắm vào đất đai mà cải cách, không nghi ngờ gì nữa đây chính là thời cơ tốt nhất.



Đạo lý này rất đơn giản, chính là thừa cơ những quan viên mới nhậm chức chưa củng cố được quyền lực cá nhân mà mau chóng bắt đầu cải tổ luật pháp, càng kéo dài, chướng ngại trong việc cải cách pháp luật sẽ càng lớn.



Tần Cối lại nói tiếp:



- Xu Mật Sứ trước kia đã từng nói, đất đai có thể sinh lợi, vậy thì có thể coi nó như hàng hóa, trong luật pháp mới, đề xướng việc tự do mua bán hàng hóa, cưỡng chế hạn định việc sáp nhập đất đai, cũng chẳng khác gì việc tắc nghẽn lưu thông hàng hóa.



Triệu Giai đưa mắt nhìn về phía Lý Kỳ.



Lý Kỳ gật đầu nói:




- Kinh tế sử.



Bạch Thiển Dạ cố hít lấy một hơi thật sâu rồi mới đứng ra đáp:



- Có vi thần.



Mi mắt Lý Kỳ nhướn lên, trong mắt lóe lên một chút lo âu, hắn thật ra sớm đã dự liệu được rằng hôm nay Bạch Thiển Dạ nhất định sẽ có việc phải làm, bởi nàng là một cá thể vô cùng đặc biệt ở trong triều, nàng cũng mang trên người áp lực vô cùng lớn, nàng nhất định phải mau chóng thể hiện bản thân, giải tỏa phần áp lực này, vì chính mình, cũng là để chứng minh cho Triệu Giai thấy, bổ nhiệm nàng làm Kinh Tế sử là một quyết định đúng đắn.



Nhưng cũng chính vì thế, Lý Kỳ lo lắng rằng Bạch Thiển Dạ sẽ vì cái lợi trước mắt mà đem lợn lành chữa thành lợn què, vì vậy mà đêm qua hắn dự định đi tìm Bạch Thiển Dạ, nhưng sau cùng lại bỏ đi ý định này, Bạch Thiển Dạ đã ngồi lên vị trí này thì bắt buộc phải đối mặt với tất cả mọi thứ, hắn cũng không thể luôn luôn theo sát bảo vệ nàng, cho nên, vẫn phải để Bạch Thiển Dạ dựa vào chính bản thân mình mà thay đổi quan niệm của những kẻ có ý nghĩ tiêu cực về nàng.



Triệu Giai cười nói:



So với tấu chương của Tần Cối, tấu chương của ngươi khiến trẫm tò mò hơn, trẫm nhớ rất rõ một câu trong tấu chương của ngươi, sản xuất loại trừ binh sĩ dư thừa, tuyển cử loại trừ quan lại vô dụng, hai yếu tố trên hợp lại loại trừ việc lãng phí.Trẫm hẳn không có nhớ lầm chứ.



Bạch Thiển Dạ đáp:



- Hoàng thượng nhớ không sai.



- Vậy trước hết ngươi nói xem cái gì gọi là sản xuất loại trừ binh sĩ dư thừa.



Bạch Thiển Dạ cúi đầu đáp:



- Vi thần cho rằng sản xuất mới là gốc rễ của một nước, cũng là đại sự của đất nước. Tất thảy mọi thứ, bao gồm cả việc tăng thuế ruộng đất Tần thiếu tể nhắc đến trước đó, đều dựa vào việc sản xuất, không có sản xuất, biện pháp nào cũng đều là uổng phí.