Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1316 : Nguy cơ lòng tin (1)

Ngày đăng: 07:44 30/04/20


Sau thời gian uống một chén trà qua đi.



Bạch Thiển Dạ theo Mã Kiều đi tới lầu ba, trong phòng chỉ có một mình Lý Kỳ.



Lý Kỳ nói: - Mã Kiều, ngươi xuống lầu chờ ta.



- Dạ.



Mã Kiều lo lắng liếc nhìn Bạch Thiển Dạ, nhưng sau đó xoay người rời đi.



Lý Kỳ nhìn Bạch Thiển Dạ, một lát sau, đưa tay nói: - Ngồi đi.



Bạch Thiển Dạ có vẻ do dự.



Lý Kỳ cười khổ nói: - Chẳng lẽ huynh đã làm cho muội sợ hãi đến mức này sao, ngay cả nói việc công cũng phải cách xa bảy tám bước.



Bạch Thiển Dạ nhíu hàng lông mày đen nhánh, bước qua ngồi đối diện Lý Kỳ, nói: - Không biết Xu Mật Sứ tìm hạ quan có gì dặn dò?



- Chuyện lớn. Lý Kỳ nghiêm túc nói.



Bạch Thiển Dạ sửng sốt, tuy nàng không muốn nhưng thật sự suýt chút đã bật cười, hỏi: - Chuyện lớn gì?



Lý Kỳ nói: - Huynh phát hiện mâu thuẫn giữa chúng ta đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc công, huynh cảm thấy chúng ta phải nói một chút về chuyện này.



Bạch Thiển Dạ nói: - Nếu ngài muốn nói việc công với ta, ta nhất định sẽ lắng nghe một cách chân thành.



Lý Kỳ thở dài, rất bất đắc dĩ nói: - Rốt cuộc muội muốn huynh làm thế nào? Muội cũng đã giận lâu như vậy rồi. Lẽ nào muội thật sự không hiểu nguyên nhân khi đó huynh làm vậy? Huynh chưa từng nghĩ sẽ phải tổn thương muội, huynh chỉ muốn bảo vệ muội mà thôi.
Mí mắt Lý Kỳ cúi xuống, không dám nhìn thẳng Bạch Thiển Dạ.



Bạch Thiển Dạ nhìn dáng vẻ chột dạ của Lý Kỳ, trong mắt lóe lên sự đau buồn, khuôn mặt thất vọng, đứng dậy nói: - Nếu không còn chuyện khác, hạ quan cáo từ trước.



Lý Kỳ không nói gì.



Bạch Thiển Dạ cũng không đợi hắn trả lời thì xoay người rời đi.



Từ đầu đến cuối Lý Kỳ không hề mở miệng, hình như đang suy nghĩ cái gì, cho đến khi Mã Kiều từ trên lầu đi xuống, y nói với Lý Kỳ: - Tata không cố ý muốn quấy rầy ngài, là Trương nương tử bảo ta hỏi ngài, Bạch nương tử của các ngươi có phải dùng cơm ở đây không?



Lý Kỳ không đáp mà hỏi ngược lại:



- Mã Kiều, ngươi sẽ dối gạt Mỹ Mỹ chứ?



- Vậy ta thà tự sát. Mã Kiều không hề do dự nói.



- Vì sao?



- Vì sao ta phải lừa sư muội?



- Nếu là bất đắc dĩ.



- Sư muội ta chính là người quan trọng nhất của ta, làm sao có thể xảy ra chuyện bất đắc dĩ được chứ. Hơn nữa, Mã Kiều ta đường đường là nam tử hán, quang minh lỗi lạc, không việc gì không thể nói với người khác.



- Thì ra là thế. Lý Kỳ không nói thêm lời nào, khóe miệng nở ra nụ cười chua xót.