Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1322 : Muốn tiền hay muốn mạng (2)

Ngày đăng: 07:44 30/04/20


- Cái gì?



Lý Kỳ kinh hô một tiếng, tức giận mắng:



- Nhiều như vậy? Tại sao cô không đi cướp luôn đi! Ta làm buôn bán lâu như thế, còn không gặp phải người nào ác như cô đấy. Cô đây là cứu người hay là giết người chứ.



Lưu Vân Hi thản nhiên trả lời:



- Loại sự tình này từ trước đến nay đều do ngươi tình ta nguyện thôi, ta cũng có cưỡng ép ngươi đâu, không phải sao?



Lời này vừa nói ra, Lý Kỳ quả nhiên không còn lý do gì để phản bác lại. Hắn nói:



- Tốt lắm, đừng náo loạn nữa, nếu vừa rồi ta có chỗ nào mạo phạm đến cô, thì cho ta nói lời xin lỗi, hơn nữa vừa rồi ta cũng giúp cô cầm giỏ trúc mà, đây là chuyện quan trọng liên quan đến tính mạng đấy, chúng ta chuyện nào ra chuyện ấy biết không.



Lưu Vân Hi hỏi:



- Ngươi nghĩ rằng ta nói vậy là vì cố ý trêu ngươi?



Lý Kỳ tức giận nói:



- Chẳng lẽ không đúng sao!



Lưu Vân Hi nói:



- Đây là quy củ do sư phụ ta định ra đến.



Lý Kỳ cãi lại:



- Cô đừng có lừa dối ta, trước kia cô cũng trị bệnh cho không ít người, nhưng ta chưa bao giờ nghe qua có quy củ gì cả.



Lưu Vân Hi giải thích:



- Lần đầu tiên ta giúp Lý cô nương chữa bệnh, đó là bởi vì ngươi đã giúp ta, ta trả ơn cho ngươi thôi, về việc ta giúp những binh lính kia chữa bệnh, còn có cho phép ngươi và phu nhân của ngươi trốn trong này, đó đều là bởi vì các ngươi đã bảo vệ ta, đồng dạng cũng là trả ơn cho các ngươi, hơn nữa các ngươi cũng không nằm trong phạm vi quy củ mà sư phụ ta định ra thôi.



Bạch phu nhân nghe vậy thì tò mò hỏi:




- Tất nhiên là đi kiểm kê tài sản của Bạch gia rồi.



- Không phải vậy chứ, cô có cần phải vội vàng thế không.



Lưu Vân Hi chậm rãi nói:



- Cứu người quan trọng hơn.



- Mẹ kiếp! Vừa rồi lúc bàn giá tiền sao cô không nói vậy chứ.



Lý Kỳ mắng.



- Bởi vì vừa rồi ta còn chưa quyết định có cứu hay không.



- Cô --- cô điên rồi à. Thế nếu như không chữa khỏi được thì sao?



- Không chữa khỏi được thì sẽ không lấy tiền chứ còn có thể thế nào nữa, tuy nhiên, nếu ngay cả ta đều không chữa khỏi, vậy thì tốt nhất các ngươi cứ chuẩn bị quan tài cho ông ta đi, giao tình của hai ta, ta có thể tính canh giờ xuống đất cho cha vợ ngươi.



Lưu Vân Hi lại nói với Bạch phu nhân



- Hy vọng bà không giấu diếm điều gì, nếu để ta biết được bà che giấu cho dù một tấc đất, ta sẽ giữ lại một phần thực lực trong lúc chữa trị.



Bạch phu nhân hừ nhẹ nói:



- Cô không khỏi xem thường người khác quá rồi, những thứ tục vật đó sao có thể trọng yếu bằng tính mạng của phu quân ta, nếu ta đã đáp ứng với cô, thì tất nhiên sẽ đưa đầy đủ cho cô, Bạch gia chúng ta còn chưa nghèo túng đến loại tình trạng ấy.



- Vậy là tốt nhất.



Lưu Vân Hi đứng dậy nói:



- Đi thôi.



----------oOo----------