Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1340 : Thịnh yến trung thu (Thượng) (1)

Ngày đăng: 07:45 30/04/20


Trước đây Thái Kinh, Cao Cầu bất kể là ở đâu, tuyệt đối cũng đều là tiêu điểm của toàn bộ hiện trường. Lần nào mà chẳng tiền hô hậu ủng, các quan viên còn lại đều tranh nhau nịnh bợ. Nhưng bây giờ, họ lại trở thành một loại nhân sỹ đặc biệt của kinh thành, không ai muốn kết giao với họ. Đặc biệt là những quan viên đó.



Điều này thật đúng là khiến cho người ta thổn thức vô cùng!



Cao Cầu cười ha hả nói:



- Ngươi đây là nhớ tiền của chúng ta đây mà.



Mặc dù sự khác biệt này rất lớn, nhưng Cao Cầu cũng đã nhìn thấu rồi, vẫn còn sống tiếp được. Hơn nữa Cao Nha Nội còn được Hoàng thượng nhận làm em nuôi, ông ta cũng đã thỏa mãn rồi.



Còn Thái Kinh thì lại càng phải như vậy, đều muốn sống, còn có danh lợi gì mà không bỏ xuống được? Vì thế cho nên họ cũng chẳng màng gì tới chuyện này, ngược lại nhàn nhã vui vẻ, có thể chuyên tâm hưởng thụ những cao lương mỹ vị của hưu trí, nói một cách hào phóng chính là có thể hưởng thụ cuộc sống, hưởng thụ nhân sinh.



Cảnh giới này đã cao hơn một bậc rồi.



Lý Kỳ bật cười ha hả nói:



- Thái úy, hiện giờ quả thực ta rất thiếu tiền. Nếu các vị cảm thấy bánh trung thu này ngon, thì có thể mua nhiều một chút mang về.



Hồng Bát Kim hừ một tiếng nói:



- Bánh trung thu này ta cũng đã ăn mấy chục năm rồi. Nhưng bánh trung thu này của ngươi quả thật là quá đắt.



Sắc mặt Lý Kỳ xị xuống, nói:



- Bát Kim thúc, coi thúc nói lời này, tiền nào của ấy. Thúc có thể tìm ra loại bánh nào ăn ngon hơn loại bánh trung thu này của ta không?



- Điều này quả thật cũng đúng. Bánh trung thu này của ngươi thực sự là rất ngon. Nhưng giá này thì không thể nuốt nổi.



Thái Kinh bật cười ha hả nói.



Lý Kỳ với vẻ mặt sùng bái nói:




Cùng với mấy tiếng kêu ngọt ngào, chỉ thấy hai kẻ dở hơi Cao Nha Nội, Hồng Thiên Cửu này bưng một đĩa chạy tới.



- Thái bá bá (Cao thúc thúc, Hồng thúc thúc).



Hai người trước tiên hành lễ với mấy vị trưởng bối, Cao Nha Nội nhìn Lý Kỳ nói:



- Hả? Lý Kỳ, ngươi tới khi nào thế?



Hồng Thiên Cửu vung tay lên, hưng phấn nói:



- Lý đại ca, món bánh trung thu này của ca thật sự quá tuyệt, may mà ta chưa ăn cơm trưa.



Lý Kỳ cười nói:



- Vừa may, ăn ngon, các ngươi cũng mua về nhà nhiều một chút đi. Bởi vì bánh trung thu này không phải này nào cũng có thể mua được. Một năm bán một lần như vậy.



Lúc này, cho dù là hắn có hận Cao Nha Nội thế nào, cũng nhất định phải mỉm cười. Dù sao, hai kẻ này cũng là khách hàng lớn!



Cao Cầu nói:



- Khang nhi, trên tay con cầm cái gì thế?



Cao Nha Nội nói:



- Cha, đây là hài nhi vừa mới lấy từ bên đó về. Loại bánh trung thu này ăn rất ngon. Con đặc ý lấy về cho các người nếm thử. Ồ, món bánh trung thu này còn không cần tiền, ha ha ha.



Thái Kinh nhìn về phía đĩa, chỉ thấy trên đĩa đặt bốn năm chiếc bánh trung thu hình cầu. Bên trên còn đầy gợn sóng, nhìn giống như từng xâu từng sâu ba màu đỏ, vàng, tím. Nhìn rất hấp dẫn.



Đây chính là loại bánh trung thu kiểu thủy triều được xem là bốn loại bánh lớn nhất ở Trung Quốc của hậu thế