Bắc Tống Phong Lưu

Chương 185 : Đùa giỡn (p1)

Ngày đăng: 07:23 30/04/20


Lý Kỳ chỉ cười nhạt một tiếng, hỏi: - Tốt lắm, hiện tai ai nguyện ý



- Lý ca, đệ rất muốn giúp huynh, nhưng bữa trưa đệ chưa ăn no, sợ làm hỏng chuyện của huynh. Ngô Tiểu Lục co đầu rụt cổ, sợ hãi nói.



Lý Kỳ lườm cậu ta một cái, vẻ mặt vui vẻ nhìn Trần Đại Trụ: - Đại Trụ, ngươi là người nghe lời nhất.



Trần Đại Trụ vẻ mặt đưa đám: - Lý đại ca, tiểu đệ trên có lão, dưới có nhỏ, mong huynh tha đệ lần này a.



Lý Kỳ kinh ngạc: - Khi nào ngươi dưới đã có nhỏ rồi?



Trần Đại Trụ chỉ về phía Trần Tiểu Trụ: - Chính là em của tiểu đệ.



"Mịa, xem ra đúng là hoạn nạn gặp chân tình."



Lý Kỳ lại nhìn về phía Trần Tiểu Trụ.



Trần Tiểu Trụ vội lắc đầu, đỏ mặt nói: - Đệ cũng không được. Đệ lớn như vậy rồi, còn chưa được chạm tay vào con gái.



- Lý do thế cũng là lý do? Thôi, bỏ qua cho ngươi.



Lý Kỳ lại quăng mát về hướng một nữ tiểu nhị.



Nữ tiểu nhị này cúi đầu, nhỏ giọng nói: - Lý đại ca, muội là nữ mà.



- Nhầm, nhầm, nhìn nhầm.



Lý Kỳ lại quăng ánh mắt về phía đám nam tiểu nhị.



Những nam tiểu nhị kia đều cúi thấp đầu xuống. Chuyện như vậy ai mà dám lên chứ.



- Ài, nếu A Nam ở đây thì tốt rồi.



Lý Kỳ thở dài, đáng thương nhìn Ngô Phúc Vinh đứng bên cạnh.



Ngô Phúc Vinh sắc mặt cả kinh, vẻ mặt còn đáng thương hơn cả Lý Kỳ: - Lý sư phó, lão hủ đã một bó tuổi rồi, sao chịu được lăn qua lăn lại.



Nói nhảm, cho dù lão nguyện ý, ta cũng không dám.



Lý Kỳ quăng sự chú ý về phía những thực khách, ôm quyền nói: - Xin hỏi, có vị khách quan nào nguyện ý giúp tại hạ một tay.



Yên tĩnh! Cực kỳ yên tĩnh.



Mấy người vừa nãy kêu to nhất, cũng đã lặn mất tăm.
- Là bị chặt chết. Thực ra lần đầu thực hành, đã chặt chết con chó. Về sau thì luyện tập trên thi thể của nó.



- Vậy sao ngươi không nói sớm?



- ÁchNgươi có hỏi ta đâu.



Mã Kiều hít một hơi: - Liệu ta có thể đổi ý không?



- Ngươi đã sợ, vậy thì để ta thay thế. Lỗ Mỹ Mỹ nói.



Mã Kiều vội lắc đầu: - Aiai nói ta sợ. Sau đó lại hướng Lý Kỳ: - Tới đi. Tuy nhiên, nếu xảy ra chuyện gì, cho dù thành quỷ ta cũng không bỏ qua cho ngươi.



Lý Kỳ gật đầu: - Yên tâm, sẽ không có việc gì.



Đang lúc mọi người đều ngừng thở quan sát Lý Kỳ chặt xương trên bụng người thế nào, thì bên ngoài chợt có một đám người đi vào Túy Tiên Cư.



Đi trước chính là vị đại quan nhân lần trước thưởng thức món Khai Thủy Tùng Diệp. Mà Tả Bá Thanh thì đi đằng sau y.



- Đệ nhị trù?



Đại quan nhân ngẩng đầu nhìn tấm bảng hiệu, cười ha hả, quay đầu nói với Tả Bá Thanh: - Bá Thanh, ngươi xem, có vẻ như Thái Nguyên Trường đã lưu lại cho ngươi mấy phần tình mọn.



Tả Bá Thanh chắp tay: - Tiểu nhân cho rằng, Thái sư làm như vậy, đều là vì chủ nhân.



Đại quan nhân lắc đầu cười khẽ, đi vào bên trong. Thì thấy đám thực khách không ăn cơm, mà đều nhìn về giữa đại sảnh, trong lòng hiếu kỳ hỏi: - Có chuyện gì vậy? Nói xong, liền nhấc chân đi vào.



Vài hán tử đeo đao rất nhanh gạt đám đông ra, tạo một con đường đi cho đại quan nhân.



Vị đại quan nhân và Tả Bá Thanh đến gần nhìn. Chỉ thấy Lý Kỳ cầm một con dao lớn trong tay, đứng trước cái bàn. Mà trên bàn nằm một vị hán tử cởi trần.



Thật quá dọa người.



Hai người đều cả kinh. Đại quan nhân vốn định mở miệng gọi Lý Kỳ, nhưng không khí khẩn trương xung quanh đã khiến y thu lời về. Hỏi một người thanh niên ăn mặc theo kiểu thư sinh đứng bên cạnh: - Vị tiểu ca này, bọn họ đang làm gì vậy/



Thư sinh thấp giọng đáp: - Lý sư phó của Túy Tiên Cư đang biểu diễn chặt xương trên bụng người.



Đại quan nhân vừa nghe liền kinh ngạc há hốc miệng. Quăng ánh mắt về phía bụng của người đang nằm trên bàn. Quả nhiên có một khúc xương bò đặt đó.



Tả Bá Thanh cũng là chấn động: - Không thể tưởng được đao pháp của Lý sư phó đã luyện tới cảnh giới như vậy.



Đại quan nhân không quấy rầy Lý Kỳ, mà hứng thú quan sát. Chỉ thấy Lý Kỳ cầm con dao, khoa tay múa chân, trông rất kỳ quái.