Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1444 : Đều nắm trong tay (2)

Ngày đăng: 07:47 30/04/20


Lý Kỳ gật đầu nói: - Tốt lắm, không nói nhiều nữa, ngươi đưa nhật ký công việc của ngươi ra đi.



- Vâng. Tiếu An lập tức lấy ba quyển sổ ghi chép từ trong ngực ra trình lên. Bẩm báo: - Hai năm qua Ngọc Tuấn Kiệt tuy rằng cũng lợi dụng những thuận lợi đại nhân cho y, giành một ít tư lợi, nhưng đối với phân phó của đại nhân, y vẫn tận tâm tận lực hoàn thành, cũng coi là có quy củ.



Lý Kỳ gật đầu nói: - Ngươi cũng đã biết quan hệ của y và La Hổ?



Tiếu An nói:



- Ngọc gia và bộ tộc La thị đã qua lại từ rất lâu trước kia, hai năm gần đây, vì Ngọc gia thường xuyên tới Nam Ngô buôn bán, mà bộ tộc La thị ở Nam Ngô rất có thực lực, người của gã cũng thường xuyên lui tới biên cảnh, cho nên hai bên hai năm qua có nhiều hợp tác, giao tình cũng rất tốt.



- Rất tốt? Lý Kỳ nói: - Rốt cuộc thì tốt bao nhiêu? Nếu như không có La Hổ, Ngọc gia tổn thất bao nhiêu?



Tiếu An nói: - Chỉ nói trên phương diện làm ăn, hai bên đều là cần thiết, không nói tới tình cảm chân chính, nếu là một năm trước, không có sự tương trợ của La thị, thực lực của Ngọc gia ở Nam Ngô sẽ không ổn, nhưng bây giờ, đối với Ngọc gia, chỉ là thiếu một người mua lớn mà thôi.



Lý Kỳ ừ một tiếng, nói: - La Hổ buôn bán người, ngươi biết không?



- Biết ạ.



- Ngọc gia có thể có tham gia.



- Chuyện này ---.



Hai hàng lông mày của Lý Kỳ trầm xuống, nói: - Ngươi đang suy nghĩ xem ứng phó với ta thế nào sao?



- Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không dám.




- Cô đừng xem thường Ngọc Tuấn Kiệt, y có thể là một quân cờ rất quan trọng trong chiến tranh.



Lý Kỳ cầm lấy con "xe", tiếp tục nói: - Nắm trong tay mới có thể gọi là quân cờ. Nói xong, hắn đặt con "xe" lên bàn cờ.



Triệu Tinh Yến khiếp sợ nhìn Lý Kỳ.



Lý Kỳ phất tay, nói: - Cô đừng nhìn ta sùng bái thế, ta sẽ kiêu ngạo mất.



- Vậy sao, thật xin lỗi, ăn.



Triệu Tinh Yến thật sự không thể giải thích nổi, Lý Kỳ tại sao lại đặt xe ở giữa trận pháo của nàng, phần đại lễ này, nàng đành miễn cưỡng thu nhận.



Không --- không phải chứ, xe của ta! Lý Kỳ choáng váng, đột nhiên đảo mắt, nói: - Cô hiện tại hẳn đã hiểu được đạo lý này.



- Đạo lý cách pháo đánh xe, ta năm tuổi đã biết rồi.



Không hổ là nhân yêu, suốt này bắn pháo, thật sự là trời sinh hoang dâm. Lý Kỳ nói: - Ta đây là đang biểu diễn cho cô, hậu quả một khi xuống quân cờ này, đã nhìn thấy chưa, ta đặt quân cờ này xuống, là thành của cô, mau đưa cho ta.



Cái này cũng được?



Triệu Tinh Yến hoàn toàn phục rồi, không phải là đi lại sao?



----------oOo----------