Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1444 : Đều nắm trong tay (1)
Ngày đăng: 07:47 30/04/20
- Hôm nay khó có được Xu Mật Sứ cho phép ta ăn uống thoải mái, nếu chúng ta uống không say không về, vậy thì thẹn với Xu Mật Sứ rồi.
Ngưu Cao nói xong giơ chén rượu lên, nhìn về phía Ngọc Tuấn Kiệt, lại nói: - Ta từng mấy ngày đến phía nam, từng nhiều lần được Ngọc công tử quan tâm, nào, chúng ta kính Ngọc công tử một ly.
Ngọc Tuấn Kiệt vội đứng lên nói: - Không dám, không dám, Ngọc mỗ nào có tài đức gì, không dám để Ngưu tướng quân mời rượu, vẫn là để Ngọc mỗ kính các vị một ly.
- Khoan đã, khoan đã.
Tửu Quỷ đứng lên, một tay để trên vai Ngọc Tuấn Kiệt, nói: - Tiểu Kiệt à, không phải là ngươi không biết uống rượu chứ.
Ngọc Tuấn Kiệt hiếu kỳ nói: - Sao các hạ lại nói vậy?
Tửu Quỷ nói: - Mời rượu phải mời từng người, ngươi phải kính nhiều ly như vậy, rất không hiền hậu.
- Này ---
- Này cái gì mà này, ngươi ở đây có bối phận nhỏ nhất, đương nhiên trước tiên phải kính mỗi người một ly rượu! Nhưng ngươi yên tâm, ta đây cũng không ức hiếp ngươi. Tửu Quỷ nói xong chỉ tay về phía Mã Kiều, nói: - Đây là đồ đệ của ta Mã Kiều, lát nữa ta cũng bảo nó kính mỗi người một ly.
Trên bàn rượu thì tuyệt đối là sân nhà của Tửu Quỷ, tuy rằng tửu lượng của lão quả thật không lớn.
Ngưu Cao nghe thấy, tay bất giác run lên, nghĩ thầm rằng nếu để cho Mã Kiều uống khai vị, vậy chúng ta không thể không uống hết.
Mã Kiều trong lòng cực kì khó chịu, bởi vì Tửu Quỷ vừa nói như vậy, y lại thành tiểu bối rồi, đây là điều y khó chấp nhận nhất, phải biết rằng y được coi như là ngang hàng với Chủng Sư Đạo đấy, mắt thoáng nhìn, thản nhiên nói: - Tửu Quỷ, khi nào thì ông trên bàn rượu cũng dám đứng ra nói chuyện vậy, không phải ỷ vào bọn họ không biết ông, cũng không biết tửu lượng của ông chứ.
Ầm!
Nói xong y cầm một chai rượu đặt trước mặt mình, mạnh mẽ khí phách nói: - Ai nếu như muốn đứng lên nói chuyện, trước tiên phải uống với ta cạn vò này hẵng nói.
Ngưu Cao, Ngọc Tuấn Kiệt nháy mắt ngồi xuống.
Tửu quỷ ra sức suy nghĩ, nói: - Tiểu Kiều, tốt xấu gì ta cũng là sư phụ của ngươi đó! Tuy nói như thế, nhưng y vẫn ngồi xuống.
- Nếu ông không phải là sư phụ ta, ta sớm đã trói ông lên cây rồi. Mã Kiều tức giận nói.
Ở đây có rất nhiều tướng quân chưa từng uống rượu với Mã Kiều, đều cảm thấy Mã Kiều quá kiêu ngạo, bọn họ cũng là đàn ông, có mấy người không biết tốt xấu còn định tỷ thí với Mã Kiều một phen.
Ngưu Cao vội vàng nháy mắt với mọi người, dường như đang nói, các ngươi là mấy tên không biết tốt xấu, lại dám so tửu lượng với thằng nhãi này, các ngươi điên rồi sao, đừng làm mất mặt thêm nữa. Lại thấy sư đồ hai người họ đang đối đầu, thầm nghĩ, đừng để bọn họ ở đây phá hỏng chuyện lớn của ta và Xu Mật Sứ. Vội vàng giảng hòa nói: - Những thứ này đừng nói đến nữa, mấy người chúng ta có thể gặp nhau ở đây, thì chính là duyên phận. Cùng nhau uống ly này nào.
Tửu Quỷ vội mượn cớ xuống thang, nói: - Vẫn là tiểu Ngưu nói đúng, nào nào nào, uống cạn rồi nói, uống cạn rồi nói.
Tiểu Ngưu?
Lý Kỳ phá lên cười ha ha.
Triệu Tinh Yến nói: - Ngươi mang thuốc mê Ngọc Diện Phi Hồ tới?
Thuốc mê nhà Ngọc Diện Phi Hồ đầy cả một kho thuốc, đủ để dọa người, chỉ có thể dùng một từ mới hình dung ra, chuyên gia.
Lý Kỳ gật đầu nói: - Cái này thiệt thòi cho Cao Nha Nội, y nói rất đúng, đi ra ngoài, nếu mang những thứ này bên người phòng thân, vậy thì quá không chuyên nghiệp, ta cũng định giúp Ngọc Diện Phi Hồ tích chút âm đức.
Triệu Tinh Yến trầm ngâm một lát, nói: - Nhưng Ngọc Tuấn Kiệt kia tin được sao? Nếu không thành công, có thể sẽ rút dây động rừng.
- Cái này đợi lát nữa sẽ biết.
Hắn vừa nói xong, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa, nói: - Khởi bẩm đại nhân, Ngưu tướng quân bảo tiểu nhân đến thông báo, Ngọc công tử đã say đến bất tỉnh nhân sự.
- Vậy mau kêu người đó vào đi.
- Tuân mệnh.
Chỉ một lát sau, lại vang lên tiếng đập cửa, Lý Kỳ nói: - Vào đi.
Chỉ một lát, một hộ vệ đưa một người đàn ông chừng ba mươi tuổi vào, đầu người đó đội tứ phương mạo, mặc trường sam vải xám. Bộ dạng cũng được coi như là quy củ, cách ăn mặc của quản gia.
- Ngươi đi xuống trước đi.
Hộ vệ kia tuân mệnh, xoay người rời khỏi.
- Tiểu nhân Tiếu An, tham kiến Xu Mật Sứ.
Lý Kỳ cười gật đầu nói: - Ta quả nhiên không nhìn lầm người, thời gian đến bây giờ mới hai năm, ngươi đã làm đến quản gia bên người của Ngọc Tuấn Kiệt rồi, lần này Ngọc Tuấn Kiệt mang ngươi tới đây, có thể thấy là y tín nhiệm ngươi cỡ nào! Làm tốt lắm.
Người này đúng là quản gia bên người của Ngọc Tuấn Kiệt.
Tiếu An vội nói: - Xu Mật Sứ quá khen, nếu không phải đại nhân âm thầm tương trợ, tiểu nhân cũng không thuận lợi đến vậy.
Lý Kỳ nói:
- Vậy cũng là bản lĩnh của chính ngươi, muốn lấy được sự tín nhiệm của thương nhân, đây là điều rất đáng quý đấy.
- Đa tạ đại nhân khích lệ.