Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1527 : Bài ca anh hùng, mộ người liệt sĩ
Ngày đăng: 07:49 30/04/20
Đợi đến sau khi đàm phán xong thì Lý Kỳ bắt đầu bắt tay vào những công việc tương quan đến việc chiếm giữ thành Thanh Long.
Việc vào thành cũng không chỉ là khiến quân đội vọt vào trong thành là xong việc, không chỉ như thế, đầu tiên là giao nhận giữa quân đội hai bên, khi Lý Kỳ chính thức vào thành, quân Tống nhất định phải chiếm được quyền khống chế tuyệt đối với phủ Thanh Long để tránh xảy ra vấn đề gì.
Vào ngày mười lăm tháng giêng, tướng soái hai bên bắt đầu giao nhận về quân chính, vì tiết kiệm thời gian, tránh cho xảy ra bạo động, Lý Kỳ quyết định khiến cho Lý Toàn Thánh trước ra lệnh cho quân đội trong thành đến ngoài thành phía tây, đi đến cạnh nơi quân Đại Lý xây dựng doanh trại, tương đương với để cho Ngô Giới giám sát bọn họ.
Việc đã đến nước này, Lý Toàn Thánh cũng không thể xoay chuyển gì được nữa rồi, ông ta cũng lo lắng đến lúc ấy sẽ xảy ra xung đột thì dân chúng trong thành sẽ gặp họa mất, cho nên ngoan ngoãn dẫn theo vỏn vẹn ba vạn binh mã của phủ Thanh Long đi đến phía tây ngoại thành, đóng quân bên cạnh sông Phú Lương.
Mà lúc này, Đoàn Chính Nghiêm đã điều quân đến gần thành từ lâu, ông ta vốn muốn gặp mặt Lý Kỳ một lần, nhưng Lý Kỳ lại mở miệng trước ngăn cản ý định này của ông ta, hiện tại hắn đang bận rộn chuyện tiến vào chiếm giữ phủ Thanh Long, những việc khác chờ đến khi vào phủ Thanh Long lại bàn sau.
Lý Kỳ an bài như vậy là có nguyên nhân cả đấy, đầu tiên, hắn cũng không muốn Đoàn Chính Nghiêm dẫn quân Đại Lý tiến vào thành Thanh Long, hiện giờ Đoàn Chính Nghiêm vẫn chưa hoàn toàn quy hàng Đại Tống, nếu hai quân đồng thời vào thành, thì rất có thể sẽ bị rối loạn sổ sách, diễn viên chính của vở kịch này chỉ có một, thì phải là Đại Tống, vì vậy chỉ có thể tìm một cái cớ giữ chân bọn họ đóng ở ngoài thành thôi.
Tiếp theo, hắn nhất định sẽ khiến cho Đoàn Chính Nghiêm tham dự vào, Đoàn Chính Nghiêm ngươi cũng không thể trở về được, chỉ có thể chờ bên ngoài thôi.
Cuối cùng, nếu ở ngày giao nhận mà Lý Kỳ trực tiếp suất lĩnh đại quân vào thành thì sẽ khiến cho dân chúng Nam Ngô chúng kiến được vũ lực của Đại Tống, cho nên cảm thấy thấp thỏm lo âu, đây không phải là điều Lý Kỳ muốn, Lý Kỳ hy vọng lấy một hình thức phi thường ôn hòa vào thành.
Đêm trước mười tám tháng giêng, Dương Tái Hưng, Vương Quý suất lĩnh năm vạn quân Tống thừa dịp bóng đêm lặng lẽ vào thành, đóng gác ở các yếu đạo.
Đêm nay đối với đám vương công đại thần của Nam Ngô nhất định là một đêm dày vò. Cả đêm bọn họ đều cảm thấy bất an, bởi vì bọn họ sợ quân Tống sẽ đại khai sát giới, cả đều đều không ngủ được, nhưng kết quả nói cho bọn họ biết là chính bọn họ suy nghĩ quá nghiều thôi, trong đầu quân Tống căn bản không hề có ý định đại khai sát giới đâu.
Sau khi binh lính quân Tống vào thành thì vẫn luôn ngay ngắn trật tự, hơn nữa bọn họ tận lực tránh cho việc quấy nhiễu dân chúng, vì thế mà thà rằng phải đi vòng qua cả trên tường thành. Đầu tiên, Dương Tái Hưng suất lĩnh hai vạn binh lính bảo vệ tường thành ở cả bốn phía, mà Vương Quý thì trực tiếp dẫn quân vào hoàng cũng, thay thế hai ngàn “lục quân” còn thừa nơi đó, những binh lính này nguyên bản chính là cấm quân, vô cùng quen thuộc với mọi thứ trong hoàng cung, trái lại thì Vương Quý cũng không hiểu lắm, nhưng không có vấn đề gì hết, bọn người Nhạc Phi đã sớm sắp xếp xong xuôi dựa theo bản đồ hoàng cung Nam Ngô rồi, Vương Quý chỉ cần làm việc theo bản đồ là được.
Trong lúc bất tri bất giác, đã đến canh bốn, quân Tống rốt cục hoàn tàn nắm được thành Thanh Long trong tay. Trong quá trình này, không có một ai chết cả, cũng không quấy nhiễu bất kỳ người nào, điều này khiến cho đám vương công đại thần cảu Nam Ngô cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra. Hơn nữa những chi tiết kia cũng làm cho dân chúng phủ Thanh Long có một ấn tượng vô cùng tốt đối với quân Tống.
Hôm sau.
Trời đẹp, sánh mặt trời đo đỏ dâng lên từ phía đông thành Thanh Long, đây là bắt đầu một ngày mới, đối với Nam Ngô, hôm nay là ngày bắt đầu một chương mới.
Canh ba giờ thìn, Lý Kỳ, Nhạc Phi và các tướng sĩ liên quân suất lĩnh một vạn cận vệ binh đi vào trước cửa thành Thanh Long, từng nhóm binh lính xếp hàng chỉnh tề, cho dù mỗi binh lính cao thấp béo gầy đều khá là tương tự, nhìn qua phi thường đồ sộ, cực kỳ đánh sâu vào thị giác.
Nhánh cây lắc lư theo gió.
Hết thảy đều gần như hoàn mỹ, cuốn hút mọi người dân Nam Ngô ở đây, khiến cho bọn họ chậm rãi mở ra hai tay, nghênh đón chủ nhân mới, thân phận mới của bọn họ, mở ra một chương mới cho bọn họ, khiến cho họ mơ về tương lai.
Hát vang, hát vang, trong trận doanh quân Tống không ít người đều chảy xuống giọt lệ nóng bỏng, để có ngày hôm nay thật sự không dễ dàng a.
Triệu Tinh Yến cũng vụng trộm xoa xoa khóe mắt.
Nhưng hành động này cũng không tránh được cặp mắt của Lý Kỳ, trong lòng hắn đột nhiên nghĩ đến, cũng không biết nàng có vì ta rơi lệ hay không.
Nhưng ý nghĩ này chỉ chợt lóe rồi trôi qua, lúc hắn ngẩng đầu nhìn lá cờ mặt trời không lặn, trong mắt hắn bắn ra một ánh mắt khác thường.
Sau khi thực hiện xong nghi thức kéo cờ, còn có một nghi thức phi thường trọng yếu, đó là lập bia.
Lý Kỳ tuy rằng không biết đánh giặc, nhưng ai cũng không thể phủ nhận, tại việc tuyên truyền tạo thanh thế thì trên đời này không ai bằng hắn.
Nghi thức lập bia này cũng là do một tay hắn bày ra đấy, nội dung của nghi thức chính là khắc vào danh tính của những binh lính đã bỏ mình lên trên mặt một khối đá lớn tự nhiên, bất kể là binh lính Nam Ngô hay là binh lính Đại Tống.
Đương nhiên, đây chỉ là tượng trưng thôi, dù sao có tận mấy vạn người, cho dù Lý Kỳ có nhiều nhân thủ hơn nữa thì cũng không có khả năng khắc hết toàn bộ tên của mấy vạn người lên trong chỉ mấy ngày được.
Ở phía đông phủ Thanh Long, trước cửa thành có một sườn núi nhỏ, lúc này trước triền núi có một tàng đá tự nhiên lớn, trên tảng đá khắc hơn một ngàn danh tính, bên trái tảng đá lớn có khắc ba chữ to --- mộ liệt sĩ.
Sau này còn có thể lần lượt khắc tên những binh lính đã bỏ mình khác vào trên từng khối bia đá, đặt lên vùng sườn núi này.
Mục đích khiến Lý Kỳ tạo ra vùng nghĩa địa, này là muốn truyền đạt một ý tứ, hiện giờ mọi người đều là người một nhà, những liệt sĩ này lúc còn sống đều chiến đấu đến một mất một còn, nhưng sau khi bọn họ chết đi thì đều được khắc tên trên cùng một mộ. người đã chết đều vậy thì người sống chúng ta càng nên như thế, tương thân tương ái, tuy hai mà một.
Đại biểu của hai bên đều tiến lên cúi đầu, dâng tặng lên đóa hoa đẹp nhất của phủ Thanh Long.