Bắc Tống Phong Lưu
Chương 1528 : Một đống phân chuột
Ngày đăng: 07:49 30/04/20
Lý Kỳ lề mề ở trước của thành hơn nửa ngày, ngay cả cửa thành đều chưa bước vào
Quá không hiệu suất rồi.
Nhưng, hết thảy đều đáng giá đấy.
Muốn bước vào cánh cửa này cũng không khó, chỉ là công nhấc chân thôi, khó thì khó ở chỗ khiến cho những người bên trong cánh cửa công nhận ngươi ấy.
Đây mới là điểm mấu chốt nhất đấy.
Mà Lý Kỳ bày ra những nghi thức này cũng vì muốn tiêu trừ sự sợ hãi trong lòng người dân Nam Ngô, khiến cho mở lòng chấp nhận Đại Tống.
Tuy rằng đây chỉ là biểu hiện bên ngoài, còn chưa đến mức khiến cho dân chúng Nam Ngô lập tức vui mừng đến phát khóc tiến lên nghênh đón thân phận mới, nhưng cũng gõ mở ra trái tim của bọn họ.
Nhưng muốn chân chính đả động trái tim bọn họ, thì những thứ mờ ảo dối trá như này còn chưa đủ, thậm chí còn kém hơn so với một bát cơm nóng hầm hập.
Bất cứ kẻ nào đều thích những thứ gì đó chân thực một chút.
Lý Kỳ cũng khá tôn trọng điểm này.
Lý Kỳ đã sớm phân phó cho bọn Nhạc Phi, chỉ cần là tướng sĩ thì đều phải đi bộ vào thành, không được cưỡi ngồi trên ngựa cao làm tăng thêm khoảng cách với dân chúng, cần phải kéo gần gũi dân chúng lại mới được.
Kết quả biến thành giống như cầu thủ vào trận vậy, may mắn là ở đời Tống, chứ không phải ở hậu thế, nếu không thật sự khiến cho người ta không biết nên khóc hay nên cười nữa.
Mỗi người nhóm Lý Kỳ, Triệu Tinh Yến, Nhạc Phi đều lôi kéo cánh tay nhỏ bé của một hai em nhỏ Nam Ngô vào thành.
Chỉ thấy hai bên đường đứng đầy dân chúng, hai mắt mở to lộ ra sợ hãi nhìn từng nhóm binh lính đi qua trước mắt.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy những quan lớn triều Tống như Lý Kỳ nắm tay bé con nhà mình vào thành thì không hiểu sao dâng lên một loại cảm giác thân thiết, sợ hãi trong mắt cũng giảm đi rất nhiều, dường như cảm thấy những người này còn lâu mới hung ác như trong lời đồn đại vậy.
Từ đầu đến cuối trên mặt Lý Kỳ đều luôn mỉm cười, không ngừng vẫy tay thể hiện thiện ý với dân chúng xung quanh, tuy rằng phản ứng của đối phương rất bình thản nhưng cũng không gây trở ngại gì cho sự nhiệt tình của hắn cả.
Đám người Trương Bá Ngọc thấy lúc Lý Kỳ đối mặt với sự lạnh lùng của dân chúng mà vẫn có thể duy trì được mỉm cười thì đều cảm thấy kinh ngạc, nhìn nam nhân này trẻ tuổi mà không ngờ lại có được thủ đoạn cùng lòng dạ sâu đậm như thế. Hơn nữa đối với nhân tính nắm rất rõ, hành sự cẩn thận, dù là bọn họ có sống thêm vài thập niên cũng chưa chắc có thể xử lý chu toàn thế được.
Bọn họn dần dần hiểu được tại sao mình lại thất bại thảm hại rồi.
Không phải trời không giúp mình.
Mà là tài nghệ không bằng người.
Có người này ở đây, có lẽ thắng bại đã sớm được định trước rồi.
Nếu làm theo quy trình cơ bản, thì chuyện thứ nhất Lý Kỳ làm sau khi vào thành hẳn là nhập trú hoàng cung, nhưng Lý Kỳ cũng không làm vậy, hoàng cung có thể vào bất cứ lúc nào, nhưng ngày hôm nay thì không được. Cho nên nhất định phải quý trọng từng giây từng phút trong ngày hôm nay.
- Lão già ghê tởm kia, thà rằng chết cũng không muốn cho ta sống tốt đây mà.
Lý Kỳ nhỏ giọng mắng một câu, lại hỏi Triệu Tinh Yến:
- Muội thấy thế nào?
Triệu Tinh Yến nhăn mày, nói:
- Lão ta muốn mượn cái chết của mình để gieo một viên hạt giống báo thù vào trong lòng dân chúng Nam Ngô.
- Giống với suy nghĩ của ta.
Lý Kỳ nói:
- Không nói đến cái khác, chỉ cần tin lão chết truyền ra ngoài thì từ cao đến thấp của phủ Thanh Long nhất định sẽ nghĩ là do ta bức lão phải chết đấy.
Triệu Tinh Yến sắc mặt ngưng trọng nói:
- Lý Toàn Thánh chưởng quản binh lính nhiều năm như vậy, thanh danh của lão ta ở phủ Thanh Long rất cao, lão ta vừa chết, không thể nghi ngờ là muốn nói cho những người khác, vẫn còn một người thà chết cũng không thèm làm quan viên của Đại Tống, lão muốn lấy cái chết để thể hiện rõ ý chí, khiến cho dân chúng không nên bị lời nói hoa ngôn xảo ngữ của chúng ta mê hoặc, không nên quên những thống khổ chúng ta mang đến cho bọn họ, một cái mạng già sắp xuống mồ của lão ta thật đúng là kiếm đủ vốn.
Lý Kỳ nói:
- Kỳ thật không chỉ có lão, trong phủ Thanh Long này kỳ thật còn có rất nhiều người có hy vọng phục quốc, bởi vì đại quân ta không có khả năng luôn đóng quân ở đây, chỉ cần đại quân ta vừa rút lui, cơ hội của bọn họ đã tới rồi, dù sao thì nơi này núi cao hoàng đế xa, khó thể thể nắm hết trong tay ở một thời gian cực ngắn được.
Triệu Tinh Yến hỏi:
- Vậy huynh định làm như thế nào? Việc này nhất định sẽ khiến cho sóng to gió lớn vào ngày mai cho xem.
Lý Kỳ híp mắt, tự tin bảo:
- Binh tới tướng chặn, nước tới đất ngăn, nếu lão ta muốn làm anh hùng thì ta đây sẽ thành toàn cho lão, ta không chỉ cho lão danh hiệu anh hùng, mà còn muốn cho lão lễ tang theo quy cách cao nhất, cái thứ gì vậy, thật sự cho rằng lão tử là ngồi không sao.
Nói xong, hắn lại nói với tên hộ vệ kia:
- Ngươi lập tức đi báo cho Ngô Giới, khiến y khống chế cho tốt nhân mã của Lý Toàn Thánh, nếu ai dám vọng động thì giết không tha.
- Rõ.
Lý Kỳ kéo áo, tức giận mắng:
- Mẹ nó! Tâm tình tốt ngày hôm này bị đống phân chuột này làm hỏng hết rồi.
----------oOo----------