Bắc Tống Phong Lưu
Chương 237 : Bò bít tết (p2)
Ngày đăng: 07:24 30/04/20
Thái Kinh thấy mái tóc ngắn của Lý Kỳ, cả kinh nói:
- Lý Kỳ, sao tóc của ngươi lại rụng hết thế kia?
“Rụng hết? Mịa, mắt của lão hàng này không có vấn đề gì chứ?”
Lý Kỳ buồn bực đáp:
- Thái sư, thảo dân còn trẻ như vậy sao lại rụng tóc được. Đây là thảo dân nhờ người cắt ngắn đi.
Thái Kinh không hiểu hỏi:
- Vì sao phải cắt ngắn đi?
Lý Kỳ thở dài, đáp:
- Mấy ngày nay vì chuyện của yến hội, mà loay hoay tới đầu váng mắt hoa. Ngay cả thời gian chải đầu cũng không có. Nên dứt khoát cắt bỏ. Như vậy thảo dân có thể tập trung chuẩn bị yến tiệc cho lệnh công tử.
Thái Kinh nghe xong, trong lòng rất cảm động:
- Những ngày này thật vất vả cho ngươi. Tuy nhiên ngươi yên tâm, nếu như ngươi làm tốt, lão phu sẽ có phần thưởng lớn.
Vuốt đúng mông ngựa rồi.
Lý Kỳ cười thầm, ngoài miệng lại nói:
- Có thể vì cháu trai của Thái sư tổ chức yến hội, là phúc phận của Lý Kỳ và Túy Tiên Cư. Lý Kỳ đâu dám đòi phần thưởng.
- Làm tốt, tất nhiên phải thưởng, ngươi không cần nhiều lời.
Thái Kinh lại nhìn kiểu tóc mới của Lý Kỳ, lắc đầu cười, hỏi:
- Lý Kỳ, hôm nay ngươi chuẩn bị món ăn mới gì vậy?
- À, món ăn này tên là bò bít tết.
Lý Kỳ đáp.
Dù thịt bò thời này rất khan hiếm, nhưng Thái Kinh muốn ăn thịt bò, là một việc vô cùng đơn giản.
- Bò bít tết? Chính là thịt bò à?
Thái Thao hiếu kỳ hỏi.
- Ách, Nhị Gia nói không sai, món này chính là được làm từ thịt bò.
Lý Kỳ cười ngượng ngùng, rất sợ y hỏi tiếp, vội vàng ra hiệu cho hai nữ tỳ phía sau.
Hai nữ tỳ này lập tức đặt hai cái đĩa trước mặt cha con Thái Kinh. Sau đó mở cái nắp đậy ra. Chỉ thấy bên trong là một miếng thịt vuông chừng 10 cm, và một con dao nhỏ,một cái xiên nhỏ.
Món này cũng quá bình thường, chẳng có gì.
- Đúng vậy, tuy nhiên đây mới chỉ là một món ăn trong đó mà thôi.
Thái Thao cũng vừa cắt thịt, vừa nói:
- Lý sư phó, còn bốn ngày nữa là tới yến tiệc tròn tuổi của tiểu nhi. Cậu chuẩn bị như thế nào rồi?
- Toàn bộ đã chuẩn bị xong, ngày mai có thể diễn tập một lần.
- Diễn tập?
Lý Kỳ giải thích:
- À diễn tập tức là khiến cho những nữ tỳ kia thích ứng với hoàn cảnh, theo quá trình luyện một lần, nhằm cam đoan yến hội không xảy ra sai lầm gì.
Thái Thao vừa nghe, gật đầu nói:
- Không sai, nên như thế, nên như thế.
Vừa mới dứt lời, chợt nghe đinh một tiếng.
Thái Thao cúi đầu nhìn. Thì ra trong lúc bất tri bất giác, y đã ăn hết miếng thịt bò. Chút thịt ấy căn bản ăn chưa đã. Y ho nhẹ một tiếng, nói:
- Lý sư phó, ngươi sai người mang cho ta thêm một miếng.
Lý Kỳ sững sờ, đáp:
- Xin lỗi Nhị Gia, thảo dân mới chuẩn bị có ba miếng.
Thái Thao không vui:
- Vì sao? Lẽ nào trong phủ chỉ còn ngần ấy thịt bò?
- À, không phải.
Lý Kỳ lắc đầu, chi tiết đáp:
- Bởi vì Thái sư không nên ăn nhiều, cho nên thảo dân mới chuẩn bị ít như vậy.
Tiểu tử này lại đề phòng mình ăn vụng? Thái Kinh vừa nghe, lập tức trừng Lý Kỳ một cái. Vừa rồi trong lòng ông ta còn đang suy nghĩ, nếu để cho Lý Kỳ lại cầm một đĩa bò bít tết lên, Lý Kỳ có thể đáp ứng hay không. Nhưng hiện tại suy nghĩ này đã biến mất.
Lý Kỳ cúi đầu, làm như không thấy.
Thái Thao cũng minh bạch ý của Lý Kỳ, gật đầu nói:
- Như vậy đi, ta dùng dao nĩa vẫn chưa thành thạo. Đợi tí nữa ngươi tới nội viện của ta, giảng dạy kỹ càng thêm chút.
Dối trá, quá con mẹ nó dối trá. Còn chưa thành thạo? Ở đây chỉ có ngươi là ăn nhanh nhất. Ta thấy ngươi còn thành thạo hơn ta.
Lý Kỳ và Thái Kinh đều âm thầm khinh bỉ dụng tâm của Thái Thao.