Bắc Tống Phong Lưu

Chương 268 : Con đường phía trước

Ngày đăng: 07:25 30/04/20


Lý Kỳ hít một hơi khí lạnh,không vui nói:



- Triệu cô nương,lời này của cô cũng quả tổn thương lòng tự ái của ta.Ta phải cân nhắc xem có nên coi cô là một bằng hữu không.



Triệu Tinh Yến cười khúc khích:



- Ngươi cho rằng gian thần dễ làm như vậy sao? Hiện tại những gian thần trên triều kia đâu có người nào là vô năng.Chỉ là bọn họ dùng tài trí thông minh của mình để lục đục với nhau mà thôi.



- Xem ra cô đã nhận định ta là một gian thần có tiềm năng.



Lý Kỳ buồn bực nói.



Triệu Tinh Yến cười hỏi:



- Ta lại hỏi ngươi,nịnh hót,hiểu ý,khua môi múa mép,có thù tất báo,có cái nào ngươi không tinh thông không?



Đây là khen mình,hay châm chọc mình vậy?



Lý Kỳ lắc đầu:



- Tất cả ta đều không có.



Triệu Tinh Yến cười khúc khích:



- À quên,da mặt của ngươi còn rất là dày.



Mịa! Cần gì nói trắng ra vậy không? Lý Kỳ tức giận,đứng lên nói:



- Cô dám vũ nhục nhân cách của ta,hiện tại ta quyết đấu với cô.Hừ,nếu cô không dám,vậy thì lập tức thu hồi những lời cô vừa nói,rồi hướng ta xin lỗi.Nói cách khác,hừ hừ,đừng trách ta lạt thủ tồi hoa.



Lời này leng keng hữu lực,tin tưởng mười phần.Rất rõ ràng hắn muốn dùng vũ lực để trấn áp.Nếu là một canh giờ trước,chắc hắn đã không dám nói vậy.



Triệu Tinh Yến choáng váng,hiện tại ngón chân của nàng đau đến không nhấc lên nổi.Qua nửa ngày,nàng mới kịp phản ứng,khó thở nói:



- Ngươi,ngươi là đồ vô sỉ.




Những việc này,căn bản không cần giấu Thái Dũng,cứ theo thực tế bẩm báo,để tránh xảy ra những khó khăn không cần thiết.



Thái Dũng sững sờ,hiếu kỳ hỏi:



- Mượn người? Lý sư phó muốn mượn ai?



Lý Kỳ thành thật đáp:



- Gần đây tiểu điếm gặp phải vài chuyện khó khăn,cho nên tại hạ muốn mượn vài đầu bếp của phủ thái sư để cứu hỏa.



- Thì ra là việc này.



Thái Dũng mỉm cười:



- Chuyện nhỏ như vậy,không cần làm phiền tới lão nhân gia.Đợi tí nữa ta cùng cậu tới phòng bếp là được.



HIện tại địa vị của Lý Kỳ trong phủ thái sư là không cần phải bàn.Mà đây là việc nhỏ,giúp một tay cũng không tính là cái gì.



Lý Kỳ vội chắp tay cười nói:



- Vậy thì làm phiền Thái quản gia rồi.



- Đâu có,đâu có.



Thái Dũng cười cười,chợt hai mắt chớp động,nhướn mày,duỗi tay nói:



- Lý sư phó,có thể nói chuyện riêng không?



Lý Kỳ sững sờ,không hiểu ra sao,gật đầu,hướng Mã Kiều nói:



- Ngươi ở chỗ này chờ ta.



Rồi hắn và Thái Dũng đi tới một bên.