Bắc Tống Phong Lưu

Chương 275 : Nhạc mẫu khó chơi (p2)

Ngày đăng: 07:25 30/04/20


- Ta…



Bạch phu nhân vừa định mở miệng,bỗng sững sờ,lập tức phản ứng tới,thầm nghĩ tiểu tử này đúng thật là giảo hoạt.Thiếu chút nữa thì mình dính bẫy của hắn.Cười lạnh nói:



- Ta đáp ứng gả Thất Nương cho cậu khi nào?



- Chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.



Lý Kỳ cười hắc hắc.



Bạch phu nhân cười cười:



- Cậu đúng là tự tin.



- Có một chút.



Bạch phu nhân gật đầu:



- Tốt,cậu nói cho ta biết,cậu có thể cho Thất Nương cái gì?



- Hạnh phúc.



Lý Kỳ trả lời đơn giản.



- Hạnh phúc?



Bạch phu nhân nhíu mày:



- Hiện tại bản thân cậu cũng khó bảo toàn,nói gì tới cho Thất Nương hạnh phúc? Cậu có biết,vì sao mấy ngày hôm nay Thất Nương không tới Túy Tiên Cư không?



Còn không phải bị các ngươi giam lỏng.



Trong lòng Lý Kỳ như gương sáng,nhưng vẫn giả bộ mờ mịt,lắc đầu đáp:



- Không biết.



Bạch phu nhân cũng không quan tâm hắn không biết hay là giả vờ không biết,nói thẳng:



- Thật ra là ta lo lắng Thất Nương tới Túy Tiên Cư tìm cậu,nên mới không cho phép nó xuất môn.Hiện giờ cậu đang đắc tội với đương triều Thiếu Tể.Thất Nương lại là con gái của hữu thừa tướng,ta làm như vậy,cũng vì tránh những phiền toái không cần thiết.Cậu hiểu chưa?



- Hiểu rồi.



Lý Kỳ gật đầu.Thầm nghĩ,thì ra người một mực vòng vo chính là bà ta.Cười đáp:



- Bá mẫu,người có yêu cầu gì thì cứ nói thẳng là được.Chúng ta sắp thành người một nhà rồi,đừng khiến cho xa lạ.



Đến một bước này rồi,sao Lý Kỳ không nhìn ra.Nếu Bạch phu nhân không muốn hắn và Thất Nương lui tới,thì vừa nãy trực tiếp đuổi hắn đi rồi,cần gì lưu hắn lại,nghe hắn nói đông nói tây.Thầm nghĩ,vị phu nhân này không buôn bán đúng là lãng phí.
- Tại ta còn phải chuẩn bị vài thứ.



Tối hôm qua tới Bạch phủ,chẳng những không được gặp Bạch Thiển Dạ,còn tốn không ít thời gian.May mà có người trong nghề như Mã Kiều,rất nhanh mua được bộ cung tên.



Còn Trần A Nam,Lý Kỳ thấy cậu ta thích vận động,hơn nữa cũng bận rộn nhiều ngày rồi,liền dẫn theo cậu ta chơi đùa.



Lý Kỳ tự nhiên không cưỡi ngựa,mà vẫn là chú lừa kia.Hắn không cưỡi ngựa,tất nhiên sẽ không để Trần A Nam và Mã Kiều cưỡi ngựa.Bằng không như vậy đi ra ngoài cũng quá mất mặt.



Ba con ngựa,ba con lừa,hạo hạo đãng đãng đi tới cửa đông.



Vừa tới gần cửa đông,sáu người bỗng nghe thấy một tiếng gọi:



- Tiểu Cửu,Tiểu Cửu,bên này.



Ủa,không phải là giọng Cao nha nội đó sao?



Lý Kỳ ngẩng đầu nhìn.Chỉ thấy trước cửa thành đứng hai con tuấn mã.Ngồi trên tuấn mã là hai vị công tử ăn mặc hoa lệ.Trong đó một vị tự nhiên là ‘thật lâu không thấy’ Cao nha nội,còn vị kia là Vận Vương Triệu Giai.



Là y?



Lý Kỳ nhíu mày.



Hồng Thiên Cửu vừa thấy Cao nha nội,hưng phấn thúc ngựa chạy tới,kích động hỏi:



- Ca ca,huynh cũng tới đây à? Không phải cha huynh cấm cửa đó sao?



Cao nha nội gãi đầu cười,còn chưa mở miệng,chợt nghe tiếng Lý Kỳ cười nói:



- Chắc là nhờ điện…Triệu huynh nói đỡ.



Nói xong,hắn lại hướng Triệu Giai chắp tay:



- Triệu huynh.



Triệu Giai cũng chắp tay cười đáp:



- Xem ra việc gì cũng không thể gạt được Lý huynh.



Cao nha nội cười hắc hắc:



- Lý Kỳ,không thể tưởng được ngươi rất giảng nghĩa khí,trước kia là bản nha nội trách lầm ngươi.



Lý Kỳ sững sờ:



- Nha nội nói gì vậy?