Bắc Tống Phong Lưu

Chương 313 : Thánh chỉ

Ngày đăng: 07:25 30/04/20


Phu nhân?



Lý Kỳ đứng dậy hỏi:



- Phu nhân tìm ta làm gì?



Trần A Nam lắc đầu:



- Đệ không biết.



Kỳ quái, có việc gì mà nàng ta phải tìm mình gấp như vậy?



Lý Kỳ âm thầm nhíu mày:



- Ngươi không thấy ta đang có khách quý sao? Đợi lát nữa đi.



Lúc này Trần A Nam mới phát hiện Triệu Giai, khó xử nói:



- Lý đại ca, vừa nãy đệ thấy sắc mặt của phu nhân có vẻ như rất khẩn trương.



Ý là bảo Lý Kỳ quay về nhanh lên.



Triệu Giai bỗng lên tiếng:



- Lý huynh, điều ta muốn nói cũng đã nói, Tần phu nhân vội vã tìm ngươi như vậy, ngươi mau đi thôi. Dù sao ta ngồi chốc lát cũng phải rời đi.



- Vậy…vậy thì xin lỗi Triệu huynh, Lý Kỳ ta đón tiếp không chu toàn.



Lý Kỳ chắp tay nói.



Sau khi từ biệt Triệu Giai, Lý Kỳ cùng Trần A Nam và Mã Kiều đi nhanh tới hướng Tần phủ.



Đi chừng nửa canh giờ, Lý Kỳ đã đứng trước cửa Tần phủ. Bỗng thấy hai bên cửa chính có hai thị vệ đeo đao đứng đó, hơn nữa còn mặc đồng phục, nhất thời cả kinh:



- Đây, đây là chuyện gì vậy?



Trần A Nam gãi đầu:



- Đệ cũng không biết, lúc đệ đi thông báo, thì bọn họ đã ở đây rồi.



Chẳng lẽ Vương Phủ đã ra chiêu? Cũng quá nhanh đi.



Lòng bàn tay Lý Kỳ đổ đầy mồ hôi, đi vào bên trong. Hắn rất sợ hai tên thị vệ này sẽ như trên TV, trực tiếp lao tới bắt hắn. Hoặc là giả lệnh rồi dẫn hắn đi.



Tuy nhiên, có vẻ như Lý Kỳ đã nghĩ hơi nhiều. Mãi khi Lý Kỳ đi vào trong, hai thị vệ đó vẫn đứng bất động, ngay cả lên tiếng chào hỏi cũng không có.



Lý Kỳ thở phào một tiếng, ngẩng đầu lên. Bỗng thấy phía trước có một nhóm người đang đi tới. Ước chừng hơn hai mươi người. Người cầm đầu chính là đại thái giám Lương Sư Thành. Tần phu nhân thì đứng bên trái. Đằng sau là bốn tiểu thái giám, cùng hơn mười người thị vệ.



Chuyện gì vậy?



Lý Kỳ đứng ngây tại chỗ.



- A, Lý sư phó, rốt cuộc cậu đã tới.



Lương Sư Thành cũng nhìn thấy Lý Kỳ, mỉm cười đi lên, chắp tay nói:
Lương Sư Thành cười một tiếng, bỗng nghiêm mặt nói:



- Dù hiện tại cậu rất được Hoàng thượng ưu ái, nhưng không thể vì thế mà kiêu ngạo tự mãn. Có một số việc, có thể nhịn được thì cứ nhịn, chớ quá xúc động. Cậu còn trẻ tuổi, đã có địa vị như ngày hôm nay. Đợi thêm một thời gian, tiền độ của cậu nhất định là bất khả hạn lượng. Cho nên cậu phải quý trọng những điều mình đang có.



Lý Kỳ biết y đang khuyên mình không nên động tới Vương Phủ nữa. Hắn gật đầu:



- Lý Kỳ ghi nhớ lời dạy bảo của Lương đại nhân.



Lương Sư Thành gật đầu:



- Được rồi, tiễn tới đây thôi, ta còn phải quay về cung phục mệnh.



- Vâng, Lương đại nhân đi cẩn thận.



Lý Kỳ nói xong, chợt phát hiện Lương Sư Thành và mấy người đều tay không mà về, thẫm nghĩ, phu nhân cũng thật là không hiểu chuyện, chút cấp bậc lễ nghĩa như vậy mà không hiểu. Vội nói:



- Lương đại nhân, xin chờ một lát.



Lương Sư Thành ngẩn ra, hỏi:



- Còn có việc gì à?



- Tại hạ nghe nói Lương đại nhân cũng là người yêu rượu. Đúng lúc gần đây tại hạ mới nhưỡng ra một loại rượu mới, đã sớm nghĩ tới hiến cho Lương đại nhân thưởng thức. Khổ nỗi luôn không tìm được cơ hội.



Lý Kỳ nói xong, không đợi Lương Sư Thành đáp lời, lại hướng Trần A Nam, phân phó:



- A Nam, ngươi lập tức vào hầm rượu cầm rượu ngon lên đây.



Thực ra hắn đâu biết Lương Sư Thành là người yêu rượu hay không, đây chẳng qua chỉ là một lý do mà thôi.



Trần A Nam vâng một tiếng, liền vội vã rời đi.



Hai mắt Lương Sư Thành hiện lên vài tia vui sướng, ngoài miệng vẫn khách khí:



- Ài, Lý đô phó, cậu đâu cần làm vậy. Mấy thứ lễ nghi đó miễn đi cũng được.



- Như vậy sao được. Nếu Lương đại nhân không thu, chỉ sợ đêm nay tại hạ ngủ lại không được yên.



Lý Kỳ lắc đầu.



Lương Sư Thành cười ha hả:



- Đã như vậy, thì đa tạ Lý đô phó rồi.



Tần phu nhân đứng ở đằng sau thấy cảnh này, liền sững sờ. Nàng là một nữ nhân khá bảo thủ, nhưng cũng hiểu một số quy định ngầm. Vừa rồi cũng chuẩn bị một phần hậu lễ cho Lương Sư Thành, chỉ có điều đã bị Lương Sư Thành từ chối. Mà Lý Kỳ tặng lễ, chỉ nói một hai câu khách sáo, Lương Sư Thành liền thu. Điều này làm cho nàng rất khó hiểu.



Thù không biết, Lương Sư Thành là ai vậy. Ngày nào chả có vô số người mang bạc tới tặng. Phần lễ vật của Tần phu nhân sao có thể vào mắt y. Nói khó nghe chút, chính là y ngại mang theo quá nặng, chẳng muốn mang về. Nhưng lễ vật của Lý Kỳ lại khác. Lần trước y được chứng kiến rượu cốc-tai của Lý Kỳ, trong lòng rất yêu thích. Nghe thấy Lý Kỳ mới nhưỡng ra một loại rượu mới, trong lòng cực kỳ chờ mong, làm gì có chuyện không chịu nhận.



Rất nhanh, Trần A Nam đã dẫn theo người kéo hai xe rượu tới. Ước chừng có mười thùng. Những rượu này là dùng men rượu pha chế thành. Đây là số rượu mà Lý Kỳ dùng để chuẩn bị khai trương quán bar.



Lương Sư Thành không chút khách khí nhận lấy hai xe rượu, sau đó liền cáo từ.



Lý Kỳ nhìn bóng lưng của Lương Sư Thành, khóe miệng mỉm cười, Phó Đô Chỉ Huy Sứ? Có ý tứ.