Bắc Tống Phong Lưu

Chương 415 : Hãy gọi ta là ‘Lý Vận May’ (p2)

Ngày đăng: 07:27 30/04/20


Hà Trùng cười ha hả:



- Mã Phó Soái chớ hiểu lầm, ta chỉ muốn tra rõ trắng đen mà thôi. Ngươi đương nhiên không cần đi. Nhưng ngươi yên tâm, Hà Trùng ta làm việc từ trước tới nay đều xử lý theo lẽ công bằng. Người của ngươi cũng tốt, người của ta cũng thế, ta đều đối xử như nhau. Đợi điều trả rõ sự tình, ta sẽ phái người đưa lính của ngươi về doanh.



Dm, chơi trò này với lão tử? Tưởng ta ngu vậy à. Con mẹ ngươi còn xử lý theo lẽ công bằng. Công bằng cái mốc khỉ. Nếu người của lão tử đến chỗ của ngươi, con mẹ ngươi còn không chỉnh bọn họ một trận. Trắng đen cũng đều do các ngươi định đoạt. Thiên hạ nào có chuyện dễ dàng như vậy?



Lý Kỳ bị chỉ số thông minh của Hà Trùng làm cho tức giận, cười nói:



- Thế thì tốt, ta cũng nghĩ như vậy. Chỉ có điều ta muốn mời người của ngươi tới chỗ ta một chuyến. Ngươi yên tâm, từ trước tới nay ta là người làm việc theo lẽ công bằng. Đợi điều tra xong thực hư, ta sẽ đích thân sai người đưa lính của ngươi trở về. Ngươi thấy được không?



Hà Trùng cười nói:



- Thực ra đi đâu cũng không thành vấn đề. Nhưng người của ta nhiều như vậy, nếu Phó Soái mang hết về để hỏi thăm, chỉ sợ phải mất vài ngày, quá phiền toái đi. Điện Tiền Tư của chúng ta cũng không rảnh rỗi như Thị Vệ Mã các ngươi. Chúng ta phải tùy thời bảo vệ Hoàng thượng. Thị vệ thường trực cũng không thể đơn giản thay đổi. Ta thấy không nên làm phiền Phó Soái.



Đám người Điện Tiền Tư hất cao đầu nhìn Lý Kỳ, kiêu ngạo tới rối tinh rối mù.



Dm, dùng Hoàng thượng dọa ta, lão tử sợ cái chim.



Lý Kỳ cười lạnh:



- Ngươi đây là lấy đông hiếp yếu phải không?



Hà Trùng như đã nắm chắc thắng lợi trong tay, cười nói:



- Đâu có, đâu có, ta đây cũng chỉ là làm việc theo lẽ công bằng. Còn mong Mã Phó Soái đừng làm chậm trễ công việc của ta.



Lý Kỳ híp mắt cười nói:



- Nếu ta không đồng ý?



- Nếu Mã Phó Soái muốn chuyện lớn hóa nhỏ, Hà mỗ tự nhiên sẽ cho ngươi mặt mũi. Chỉ cần ngươi lưu lại con gấu đó là được.



- Nếu chúng ta muốn cả con gấu đó?



- Vậy thì Hà mỗ phải đắc tội rồi.



Hà Trùng tươi cười đáp, mà người của y bắt đầu chậm rãi đi tới. Đám người Ngưu Cao cũng rút ra vũ khí, không khí thoáng cái trở nên căng thẳng.



Lý Kỳ không sợ việc này náo lớn. Dù sao hiện tại hắn đang mang bên người lợi ích của nhiều người. Nếu hắn xảy ra chuyện gì, tự nhiên sẽ có người bảo vệ hắn. Giờ hắn sợ nhất chỉ là đánh không lại. Dù sao đối phương có quá nhiều người. Hắn liền lặng lẽ ra dấu cho Mã Kiều.




- Lương đại nhân, chút việc nhỏ ấy tỵ chức sao dám làm phiền Hoàng thượng. Qua tỵ chức điều tra, tất cả đều hiểu lầm, hiểu lầm.



Hà Trùng tranh thủ thời gian chặn họng của Lý Kỳ. Hiện tại y đã sợ tới mức toàn thân phát run. Nếu thực sự kéo tới chỗ Hoàng thượng, thì cho dù Thái tử cũng không cứu được y.



Lương Sư Thành rõ ràng chỉ dọa y, quát:



- Vậy ngươi còn không sai người tránh đường.



- Vâng, vâng.



Hà Trùng vội vàng vung tay, đám binh lính của y lập tức lùi lại thật xa.



Lý Kỳ hướng Hà Trùng hỏi:



- Điện Phó Soái, con gấu kia…?



- Đương nhiên là của ngươi.



- Vậy người của ta?



- Người của ngươi đương nhiên là do ngươi bố trí, không cần phải hỏi ta.



Hà Trùng cắn răng nói.



Thực nghe lời, Lý Kỳ mỉm cười, chắp tay nói:



- Vậy thì đa tạ Điện Phó Soái cho đi.



- Không dám, không dám.



Lý Kỳ hướng đám người Ngưu Cao nói:



- Các ngươi lập tức quay về doanh chịu phạt. Ta theo Lương đại nhân tiến cung diện thánh.



- Vâng.



Ngưu Cao phụ giúp thuộc hạ đẩy xe, nghênh ngang đi về hướng thành. Đám người Điện Tiền Tư đứng một bên cúi đầu, thật là mất hết mặt mũi.