Bắc Tống Phong Lưu

Chương 456 : Vinh quang trở về

Ngày đăng: 07:27 30/04/20


Trước kia Cao Cầu thường bảo trì cự ly với Lý Kỳ. Nhiều nhất là dặn dò hắn nên an phận một chút. Nhưng ở chuyện cải cách quân trang, thái độ của Cao Cầu với Lý Kỳ rõ ràng đã thay đổi. Hoặc có thể là biểu hiện một sự tín nhiệm. Bằng không lúc Tống Huy Tông hỏi y, y cũng không cần phải nói như vậy. Bởi vì nó sẽ khiến cho Vương Phủ không thoải mài. Dù Cao Cầu không sợ Vương Phủ, nhưng giờ đang là lúc Vương Phủ đắc thế, nếu không cần thiết, thì vẫn nên cố gắng không đứng ở vị trí đối lập với y. Mà lần này Cao Cầu lại vì Lý Kỳ mà bước quá giới tuyến đó, đủ thấy y đã coi Lý Kỳ là người của mình.



Lý Kỳ tự nhiên hy vọng gặp được chuyện như vậy. Nắm giữ binh quyền, là điều bức thiết nhất của hắn. Mà vai trò của Cao Cầu là rất quan trọng. Đương nhiên, Lý Kỳ cũng tinh tường, sự tin tưởng giữa các chính khách là dựa vào lợi ích. Hiện tại hắn và Cao Cầu hợp tác mở sòng bạc. tổ chức cá độ, cải cách quân phục, còn có giải đấu chuyên nghiệp trong tương lai. Mặt khác, giữa hắn và Cao nha nội cũng có đủ loại quan hệ lợi ích. Cho nên hắn và Cao Cầu mới buộc chặt lại với nhau.



Việc duy nhất khiến hắn đau đầu lúc này, chính là ‘Cuộc tình tay ba’ với Triệu Giai và Vương Phủ. Nên xử lý như thế nào, trước mắt hắn chưa có đầu mối. Chỉ có thể học Cao Cầu, không ngừng né tránh.



Về việc cải cách quân trang, ngày hôm sau Thánh chỉ tới, bởi vì nhờ Lý Kỳ, mà Thị Vệ Mã vinh dự được chọn làm quân doanh thử nghiệm. Lúc Cao Cầu mang theo Thánh chỉ tới Thị Vệ Mã, đã làm cho Hồ Du cực kỳ kích động. Y đã nhớ không rõ bao lâu rồi mình mới được nhận Thánh chỉ. Châm trà rót nước, đích thân ra trận, phục vụ Cao Cầu rất chu đáo.



Cao Cầu theo lệ khen ngợi Hồ Du một phen, nhưng ngôn ngữ trong đó không thiếu Lý Kỳ. Chủ yếu là khen Hồ Du có một trợ thủ đắc lực như Lý Kỳ.



Nếu đổi là người khác, trong lòng khẳng định không thoải mái. Nhưng Hồ Du nghĩ rất thoáng. Y biết nếu không có Lý Kỳ, phần công lao đó sẽ không rơi vào đầu y. Còn ngờ ngệch đề cao Lý Kỳ trước mặt Cao Cầu.



Cao Cầu đọc xong Thánh chỉ, cũng không vội vã rời đi, mà hỏi thăm đội xúc cúc của Thị Vệ Mã. Còn hứng thú đá với bọn họ một trận. Lúc Lý Kỳ nhìn thấy bên trong quan phục của Cao Cầu là bộ quần áo thể thao, thiếu chút nữa cười ra tiếng.



Đám người Hồ Du chưa từng thấy qua bộ trang phục mới lạ đó. Nhưng y có nghe qua chuyện Lý Kỳ đã khiến toàn trường phải kinh diễm ở vũ hội hóa trang, cảm thấy điều này có quan hệ tới Lý Kỳ. Bởi vậy liền hướng Lý Kỳ hỏi thăm. Thì mới biết được đây là trang phục thiết kế dành riêng cho chơi xúc cúc.



Một vị siêu sao xúc cúc như Cao Cầu thấy nó tốt, hẳn là thứ tốt thật. Hồ Du không phải kẻ ngốc, mờ mịt hướng Lý Kỳ đề nghị muốn hắn cung cấp trang phục cho đội xúc cúc của Thị Vệ Mã.



Lý Kỳ không cự tuyệt y, rất sảng khoái đáp ứng. Không chỉ miễn phí cung cấp, hắn còn hướng Hồ Du cam đoan, sẽ không cung cấp áo cho Bộ Binh Tư và Điện Tiền Tư.



Có lẽ do trước kia Lý Kỳ rất nhiều lần khiến y khó chịu, hôm nay chợt chuyển biến, đã khiến cho Hồ Du như tắm gió xuân, cực kỳ hưởng thụ. Thái độ với Lý Kỳ cũng đổi sang thân mật. Nắm hai tay của Lý Kỳ, kích động nói muốn cùng Lý Kỳ đồng tâm hiệp lực phát triển Thị Vệ Mã.
Ngô Tiểu Lục vốn định nói là đang làm việc. Nhưng hiện tại xác thực bọn họ không có việc để làm, khóc tang nói:- Lý ca, huynh có thể giao mấy việc cho bọn đệ làm không.



- Lục tử, nếu ngươi thấy chán rồi thì về quê lấy vợ đi. 



- A, Lý ca, huynh đừng làm đệ sợ.Ngô Tiểu Lục sắp khóc, y không biết mình lại đắc tội Lý Kỳ ở đâu.



Lý Kỳ hừ lạnh một tiếng:- Ngươi sợ? Ta thấy lá gan của ngươi còn lớn hơn rất nhiều người. Tới đây, ta dạy cho các ngươi cách ăn món Bún Qua Cầu này. Đợi tí nữa các ngươi dạy thực khách ăn.



- Ủa, ăn cũng cần phải dạy sao?



Ngô Tiểu Lục đầy kinh ngạc, đi tới. Thấy trước mặt Lý Kỳ đặt một cái bát lớn. Bên trong bát là canh loãng màu trắng. Xung quanh đặt đĩa bún và các nguyên liệu mà bọn họ vừa xử lý. Có thịt, trứng chim cút, vân vân.



Trần Đại Trụ hiếu kỳ hỏi:- Lý đại ca, sao những thứ này vẫn còn sống?



- Vừa rồi đã được đun lên mà, sao lại nguội như vậy?Ngô Tiểu Lục thấy bát canh kia không bốc tí hơi nào, không khỏi tò mò hỏi.



Lý Kỳ cười nói:- Nguội không? Vậy ngươi nếm thử xem.



Đây là việc Ngô Tiểu Lục thích nhất, cười hắc hắc:- Vậy để đệ nếm thử.Y cầm thìa múc một thìa, đặt lên môi, đang chuẩn bị uống, nhưng nước canh còn chưa chạm vào môi, đã bị cái thìa làm cho bỏng:- Oa, bỏng chết mất.