Bắc Tống Phong Lưu

Chương 476 : Nhạc phi

Ngày đăng: 07:28 30/04/20


Việc hắn giật mình kinh hãi cũng là điều bình thường.



Nhạc Phi? Lão tử còn trẻ như vậy chắc có lẽ không nghe nhầm đâu chứ? Lý Kỳ tuyệt đối thật không ngờ mới vừa rồi đối tượng mình muốn đâm cho một nhát lại là thần tượng của hắn - Nhạc Phi, trong khoảnh khắc còn không thể tin được sự thật này, hắn cứ ngơ ngác nhìn Nhạc Phi.



Nhạc Phi thấy Lý Kỳ như bị chết đứng, cũng có chút không biết làm sao, hiếu kỳ nói:- Các hạ, lẽ nào có cái gì không ổn sao?



Lý Kỳ nảy mình, vội vàng lắc đầu nói:- Ổn, rất ổn. Làm sao lại không ổn. Tại hạ Lý Kỳ, may mắn được gặp huynh, may mắn được gặp huynh.



Nhạc Phi thấy giọng điệu hắn đột nhiên trở nên hiền lành như vậy, lời nói không hòa hợp, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng vẫn lễ phép ôm quyền nói:- Hóa ra là Lý đại ca, Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.



“Nhạc Phi gọi mình là đại ca? Ta ngất đây.”Lý Kỳ vội khua tay nói:- Đừng, ngươi kêu ta Lý Kỳ là được rồi, ta cũng không dám nhận ngươi làm tiểu đệ. Ngồi đi, mau mau ngồi.



“Có mờ ám nha.”Mã Kiều thấy Lý Kỳ đột nhiên lập tức trở nên nhiệt tình như vậy, trong lòng tức thì toát mồ hôi lạnh thay Nhạc Phi. Gã ở bên cạnh Lý Kỳ cũng một thời gian, biết rõ lúc Lý Kỳ càng có vẻ nhiệt tình, đó chính là lúc hắn tà ác nhất, ngươi nhất định phải xốc toàn bộ tinh thần đấy.



Nhạc Phi “ah” một tiếng, ngây ngốc ngồi xuống. Lại nghe được Lý Kỳ hỏi:- Xin hỏi Bằng Cử huynh là người ở đâu?



- Không dám, tại hạ là người Thang Âm.



Lý Kỳ chấn động trong lòng, lại hỏi:- Không biết lệnh mẫu họ gì?



Nhạc Phi bật thốt lên:- Mẫu thân họ Diêu.



Nhưng nói mới ra miệng, y liền sinh lòng kinh sợ, thầm nghĩ, hắn hỏi mẫu thân của ta làm chi?



“Không sai rồi, thật sự là thần tượng Nhạc Phi của ta, ha ha, không thể tưởng được lúc này mới ngắn ngủn một năm thời gian, hai nguyện vọng lớn khi ta đến Bắc Tống đều hoàn thành. Lý Thanh Chiếu, Nhạc Phi, oa ha ha, phát đạt rồi, trời cao thật sự là đối đãi mình không tệ nha.”



Lý Kỳ càng nghĩ càng thích thú, không khỏi phá lên sằng sằng như thằng ngốc.



Tiếng cười này của hắn khiến Nhạc Phi và Mã Kiều đều choáng váng. Đặc biệt là Nhạc Phi, hiện tại y cũng hoài nghi đầu óc người này có phải có vấn đề hay không, mỗi lúc một vẻ mặt, thực như bị ma nhập nha.



- Lý đại ca, ngươi cười chuyện gì?Nhạc Phi hiếu kỳ nói.



- Ồ… ồ, không có gì, không có gì.


“Đương nhiên không đáng giá nhắc tới rồi, ngươi về sau là anh hùng chống Kim đấy. Hơn nữa lần đầu tiên đánh giặc liền đánh thắng trận, thực không hổ là thần tượng của ta.”Trong lòng Lý Kỳ nảy sinh một niềm tự hào, ha hả nói:- Vậy cũng khó lường nha. Đánh thắng thật là tốt đấy.



Nhạc Phi gật đầu cười nói:- Lời Phó soái nói rất đúng, Nhạc Phi thụ giáo.



- Không dám nhận.Lý Kỳ dò hỏi:- Vậy ngươi về sau chuẩn bị làm cái gì?



Nhạc Phi nói:- Tất nhiên là hy vọng có thể lại ra sức vì nước.



Lý Kỳ ha hả nói:- Một khi đã như vậy, ngươi tới Thị vệ mã của ta đi, ta sắp xếp cho ngươi làm một Giáo đầu, như thế được không?



- Hả?Nhạc Phi sửng sốt, trong lòng vừa mừng vừa sợ, Cấm quân nha, cho dù mục nát thì đó cũng là một phần vinh dự nha, nhưng lập tức y lại lộ ra sắc mặt khó xử, ngập ngừng nói: - Việc này...



Lý Kỳ khẩn trương nói:- Ngươi không muốn sao? Thị vệ mã chúng ta có Long vệ quân là một trong bốn quân tinh nhuệ sắc bén nhất Đại Tống đó nha, chức Giáo đầu Long vệ quân cũng không nhỏ, so với ngươi đến chỗ Lưu đại nhân lại chẳng tốt hơn nhiều, nếu không thì làm Chỉ huy sứ được không?



Tuy rằng hắn không có quyền lực này, nhưng triều đình hiện giờ bằng địa vị hiện tại của hắn thì đây cũng không phải là việc khó gì.



Chẳng qua lúc hắn nói lời này, cảm thấy mặt nóng lên, than khổ một tiếng: “Cấm quân tinh nhuệ sắc bén nhất, má ơi, có lẽ ngay cả thổ phỉ của nước Kim cũng đánh không thắng.”



Mã Kiều ngay tức khắc đầu toát mồ hôi lạnh, ngươi đây là đang bàn việc buôn bán hay sao? Có người làm quan như ngươi sao?



Nhạc Phi nghe vậy trái tim cũng sắp nhảy ra ngoài, Chỉ huy sứ nha, chức quan này đối với y hiện tại mà nói có nghĩ cũng không dám nghĩ. Vội hỏi:- Không phải, được Phó soái thưởng thức, Nhạc Phi thật sự là vô cùng cảm kích, chỉ có điều Nhạc Phi hiện giờ phải hồi hương túc trực bên linh cữu cha, cho nên...



- Đúng nha! Ngươi còn phải trở về thủ tang cha.



Lý Kỳ gật gật đầu, hỏi:- Vậy ngươi phải thủ mấy năm?



- Ba năm.



- Cái gì! Phải thủ ba năm?



Lý Kỳ kêu lên, thầm nghĩ, hiện nay là năm 1122, ba năm về sau, không phải là 1125 năm sao, chơi khó nha! Chờ ngươi rời núi, cơm canh đều nguội hết rồi. Không được, nhất định phải nghĩ biện pháp giữ y lại.



----------oOo----------