Bắc Tống Phong Lưu

Chương 500 : Thiên hạ đệ nhất tươi ngon

Ngày đăng: 07:28 30/04/20


Đợi chừng hơn một canh giờ, rốt cục có thể ăn rồi.



Đám người Thái Kinh mừng đến rơi nước mắt, nếu như Cao Cầu biết đến lời kịch kinh điển "Một giây đồng hồ của ta còn hơn mười vạn giây của toàn thể", không chừng sẽ ở bên tai Lý Kỳ mà điên cuồng hét lên một trăm lần. Nhưng, từng mùi thức ăn thơm ngon trong thời lạnh xông đến mũi lại khiến oán khí trong lòng bọn họ đều theo gió mà bay đi mất, mỗi người đều mang vẻ mặt thèm thuồng đi tới.



Thái Kinh xoa xoa tay hỏi:- Chúng ta có cần rửa tay hay không nhỉ.



- Cái này...



Lý Kỳ gượng cười nói.- Ta nghĩ…cho dù không phải ăn cá nóc, trước khi ăn cơm hẳn là phải rửa tay chứ.



Thái Kinh mặt đỏ lên, quay sang Thái Dũng, nói.- Dũng tử, đi lấy chút nước ấm đến.



Thái Dũng vẻ mặt lúng túng nói:- Lão gia, ở đâu ra nước ấm ạ.



Thái Kinh lại nhìn sang Lý Kỳ. Lý Kỳ xòe tay, cười nói.- Thái sư, lão mới vừa rồi cũng nhìn thấy đó, ta đều là dùng nước suối rửa đấy.



Thái Kinh nghĩ đến phải rửa tay bằng nước lạnh, tức thì rùng mình một cái, ho nhẹ một tiếng, đi vào trong lều. Đám người Cao Cầu cũng cúi đầu đi vào trong. (Chắc không thèm rửa tay luôn)



“Ông trời ơi! Đây đều là một đám người lớn nha.” Lý Kỳ bất đắc dĩ thở dài, quay sang Ngô Tiểu Lục và Trần Đại Trụ đang nghẹn uất đỏ mặt, nhỏ giọng nói:- Đây đều là một vài ví dụ phản diện, các ngươi cũng đừng học theo họ đấy.



Hai người đồng loạt gật đầu.



Lý Kỳ đưa tay phải ra để rửa chén đĩa, bỗng nhiên tay phải chợt mất hết sức lực, chỉ nghe "ầm" một tiếng vang lên, chén đĩa trong tay đã rơi xuống đất.



Ngô Tiểu Lục thấy thế, vội hỏi:- Lý ca, huynh làm sao vậy?



Lý Kỳ cong tay phải lại, phát hiện cánh tay vẫn cảm thấy có chút nhức mỏi. Thầm nghĩ, chết tiệt, sao vẫn chưa khôi phục hoàn toàn vậy. Nhưng vẫn thản nhiên nói.- Dọn vào đi thôi.




Lý Kỳ nhíu mày ngẫm nghĩ một chút, hắn không biết niên đại này rốt cuộc có người biết chế biến cá nóc hay không, nhưng hắn dám khẳng định tuyệt đối không ai có phương pháp chế biến Cá nóc hoàn thiện hơn so với hắn. Gật đầu nói.- Có thể nói như vậy.



Thái Kinh giảo hoạt nói: - Để học được tay nghề này mất bao nhiêu ngày?



Cao Cầu cũng có chút mong đợi nhìn Lý Kỳ.



“Má ơi! Hoá ra lão già này muốn cho người đi theo ta học tay nghề, để mỗi ngày nấu cho lão ăn.”Lý Kỳ nghe là hiểu rồi, nhắc tới cá nóc kỳ thật đối với người còn cực kỳ hữu ích, nhưng yêu cầu người chế biến nó vô cùng cao, cẩn thận tỉ mỉ, đây là cơ bản nhất, chi tiết quyết định hết thảy. Cho nên Lý Kỳ trước mắt cũng không muốn dạy người chế biến cá nóc, vạn nhất xảy ra chuyện gì, hắn cũng thoát không được liên can. Bèn nói.- Thái sư, chế biến cá nóc cần một trình tự rườm rà, phức tạp, lại không được phép có một chút sai lầm nào, để rèn luyện được phương pháp này, cần pahri tôi luyện hơn một năm, mặt khác còn phải học tập rất nhiều kiến thức về cá nóc, cho dù là một đầu bếp lão luyện tài giỏi, chỉ sợ cũng phải học trên ba năm.



- Cần lâu như vậy sao?



Trong mắt Thái Kinh hiện lên một chút thất vọng, lão là một người ăn rất tốt, nhìn dây chuyền làm bánh bao gạch cua nhà lão là có thể biết, một người ăn uống bình thường làm sao có thể làm ra như vậy, mà vị cá tươi này so với gạch cua, nhất định chỉ có hơn chớ không có kém, chỉ ăn một lần sao có thể thỏa mãn. Lại nói.- Vậy hai ngày nữa ngươi có thể luyện tập tiếp không?



“Hừ. Ngươi quá coi trọng ta rồi.”Lý Kỳ cười khổ nói.- Thái sư, hiện giờ cách Tứ Quốc Yến chỉ còn không tới bốn ngày, hơn nữa cá nóc ta đánh bắt được có hạn, vì vậy chỉ có thể luyện tập một lần, nhưng ta hy vọng Thái sư có thể giữ bí mật về món ăn này cho ta, đợi đến yến hội, lại tiếp tục nhấm nháp thưởng thức món ăn này lần nữa.



Điều này cũng đúng, cũng chỉ còn mấy ngày nữa thôi. Thái Kinh gật đầu sảng khoái nói.- Vậy được. Theo lời ngươi nói.Dừng một chút, lão lại hỏi.- Lý Kỳ, tỷ thí súp canh, ngươi tính toán làm món ăn gì?



Lý Kỳ nói.- Canh lá, nhưng ta sẽ cho vào một ít gia vị quý báu, hương vị so với trước kia khẳng định sẽ tốt hơn nhiều.



Thái Kinh đã từng nếm qua món ăn này, lại nghe hắn nói như vậy, trong lòng cũng có chút vững chắc, nói.- Tuy nhiên ngươi cũng không thể khinh địch, ta nghe nói, đầu bếp của nước Kim lần này đã có chuẩn bị, hắn còn tuyên bố sẽ toàn thắng trở về.



Lý Kỳ cười nói:- Thái sư không cần lo lắng, nói ai không nói được, nhưng nếu hắn có dũng khí bỏ ra một ngàn quan cược hắn toàn thắng, ta đây mới thật sự khâm phục hắn.



Thái Kinh cười ha ha, nói.- Tiểu tử nhà ngươi, may mắn người kia tạm thời còn chưa gặp ngươi, bằng không thế nào ngươi cũng kích hắn đi đặt cược.



“Chuyện này tuyệt đối phải nha.”Lý Kỳ cười ha hả, không trả lời. Trong lòng ba người đều vô cùng chờ mong đến Tứ Quốc Yến.