Bắc Tống Phong Lưu

Chương 549 : Chủng sư đạo

Ngày đăng: 07:29 30/04/20


Rõ ràng là lão ông này bị hương vị của gà hấp dẫn. Vốn dĩ ông ta tưởng rằng Lý Kỳ dù nói thế nào cũng sẽ lễ phép mời ông ta ngồi xuống nhấp nháp món ăn này nhưng không ngờ Lý Kỳ lại nói một câu:- Đa tạ đã khích lệ!



Mà không có câu sau làm cho lão ông thấy rất xấu hổ, đi cũng không được mà ở lại cũng không xong cứ chần chừ đứng ở đó.



Lát sau lão ông đó bỗng nhiên hừ mạnh một tiếng rồi nói:- Tiểu tử ngươi quá vô lễ, lão phu có ý tốt mà ngươi lại đối đãi như thế là lý gì?



Ông ta còn chưa nói hết thì Lý Kỳ đã quay đầu lại nhìn cười nói:- Vậy theo ý của ông thì tôi phải làm thế nào?



Lão ông lại hừ một tiếng nữa nói hùng hồn đầy lý lẽ:- Đương nhiên là ngươi phải mời lão phu ngồi xuống, thưởng thức món ăn này mới đúng. Gặp nhau tức là đã có duyên, lão phu rất có duyên mới con gà này.



Khuôn mặt mo này đúng là dày khác thường, hơn nữa lỗ tai cũng thính quá. Xa như vậy mà cũng nghe thấy. Lý Kỳ vui cười hớn hở nói:- Oa, ông lão ông cũng không khách sáo tí nào. Để tôi che mặt thay cho ông, cho dù ông có duyên với gà vậy thì ông bảo nó mời ông xuống đi, đi tìm tôi làm gì?



Lão ông ngây người ra cố trừng hai mắt lên nhìn Lý Kỳ lại không biết phải phản bác hắn thế nào. Lý Kỳ cũng là loại người cứng rắn. Hắn cũng trừng mắt lên nhìn lão ông kia.



- Ha ha!



Triệu Tinh Yến bỗng ngửa mặt lên trời cười ha ha tiếng người trong trẻo mà vẫn không làm mất khí phách hào hùng của người đàn ông.



Lão Ông liếc nhìn Triệu Tinh Yến, khuôn mặt già nua đỏ lên, ông ta cũng cười ha ha tạo ra khí thế của một người già khi nói chuyện với thiếu niên.



Tiếng cười một già, một trẻ thực ra là làm cho đám Lý Kỳ cảm thấy bối rối. Lý Kỳ nhíu mày bọn họ chỉ liếc nhìn cũng ra manh mối liền hỏi:- Hai người quen nhau?



Triệu Tinh Yến không cười nữa, cũng không đáp lời mà đứng lên hành lễ với lão Ông nói:- Yến nhi xin ra mắt bá bá.Giọng điệu rất cung kính.



- Bá bá? Lẽ nào?Lý Kỳ kinh ngạc thốt lên:- Lẽ nào ông chính là Chủng Sư Đạo?




Triệu Tinh Yến quá hiểu con người Lý Kỳ liền nhìn sang Mã Kiều đã đoán ra 7-8 phần, cười nói:- Hả? Xem ra Vương tướng gặp ngươi là gặp phải nạn lớn rồi, mau nói ta nghe đi.



Vậy mà cũng đoán ra. Lý kỳ thề thốt phủ nhận:- Không phải là nạn, không có chuyện gì cả.



Triệu Tinh Yến biết nếu tiếp tục hỏi hắn cũng sẽ không nói nửa câu cho nên cười không nói gì nữa.



Lý Kỳ nhìn Chủng Sư Đạo dò hỏi:- Chủng Công, tiểu tử có câu hỏi này không biết có thể hỏi hay không?



Chủng Sư Đạo ngạc nhiên nói:- Ngươi nói ta nghe xem.



Lý Kỳ nói:- Đầu năm ngoái tôi từng nghe nói Chủng Công theo Đồng Thái úy xuất binh phạt Liêu, nhưng sao lại đột nhiên về quê an trí tuổi già vậy?



Triệu Tinh Yến cũng không ngờ Lý Kỳ lại thẳng thắn như vậy, sắc mặt của cô liền giận giữ hừ một tiếng nói:- Chủng bá bá chính là bị Đồng Quán, Vương Phủ bị hãm hại mới bị yêu cầu về nghỉ hưu đấy.



Nàng là hậu duệ của Thái Tổ thân phận cao quý, mặc dù không có quyền lực nhưng dù sao thân phận của nàng ở đây cho dù để Vương Phủ nghe thấy thì nàng cũng chẳng sao.



Chủng Sư Đạo lắc đầu thở dài:- Chuyện đã đến nước này, Yến nhi đừng nhắc lại nữa.



Triệu Tinh Yến tức giận hừ một tiếng nhưng cũng không nói gì hơn.



Chắc chắn là có mưu kế bên trong. Lý Kỳ chột dạ lại nói:- Chứ không phải là vì thất bại?



Lúc này Triệu Tinh Yến đã không còn nhịn được nữa liền tức giận:- Nói bậy. Lúc trước Bạch Câu binh bại chính là do sai lầm của Đồng Quán. Nếu không phải Chủng bá bá đã có chuẩn bị từ trước thì hậu quả đã khó lường rồi. Nhưng sau đó Đồng Quán không nhìn ra nhược điểm của mình còn mật tấu lên Vương Phủ, đẩy việc binh bại này lên người Chủng bá bá, cho nên bá bá mới phải hồi hương.