Bắc Tống Phong Lưu

Chương 650 : Bị bao vây

Ngày đăng: 07:30 30/04/20


Ào ào.



Một tên sai dịch đem theo một thùng nước lạnh, đổ ập vào Tây Môn Phiệt đang hôn mê bất tỉnh.



- A!



Tây Môn Phiệt kia lập tức kêu to lên một tiếng, tỉnh táo lại, nhưng dưới háng truyền đến cảm giác đau nhức, nhất thời lại lăn lộn đau đớn trên mặt đất.



Lương Tùng nhìn bộ dạng này của y, cũng hiểu ra, thầm nghĩ Bộ Soái này cũng thật độc ác, vừa ra tay đã khiến cho người ta tuyệt tử tuyệt tôn.Sau một hồi đau đớn, Tây Môn Phiệt chợt phát hiện ra mình đang ở trong huyện nha, vừa nhìn thấy Cao Nha Nội, Lương Tùng cũng ở đây, nhất thời vừa vui vừa giận, hô lớn: - Đại nhân!



Bịch.



Lương Tùng gõ thước xuống bàn, quát: - Tội phạm Tây Môn Phiệt to gan, dám mưu đoạt ngựa tốt của Thị Vệ Bộ Đô Chỉ Huy Sứ, hơn nữa còn lộng hành thị phi, nói dối bản quan, nói xấu người tốt, tội thêm một bậc. Người đâu, đem Tây Môn Phiệt ra phạt ba mươi trượng, ngày mai áp giải Tương Châu chờ Tri Châu đại nhân tuyên án.



- Vâng!Lương Tùng sau khi phán án xong, lại hướng về phía Lý Kỳ cười nịnh: - Bộ Soái, người còn muốn nói gì nữa không?



Lý Kỳ khẽ cười nói: - Ta không hiểu mấy cái này, tất cả do ngươi làm chủ.



- Dạ dạ dạ.



Tây Môn Phiệt hoàn toàn không hiểu tình hình ra làm sao, nhưng Thị Vệ Bộ Đô Chỉ Huy Sứ mà vừa nãy Lương Tùng nói khiến cho y sợ đến nỗi ba hồn bảy vía đều bay mất.



Bịch bịch bịch.- A Lương Tùng, cái tên vong ân phụ nghĩa nhà ngươi, a, chết không được tử tế a.



Tây Môn Phiệt bộ mặt giận dữ nhìn Lương Tùng, trong mắt ẩn chứa nỗi oán hận vô cùng, nhưng bởi vì y đằng trước đằng sau đều bị thương nặng, đã chẳng còn sức lực nào mà kêu ca, chỉ đành nhìn chằm chằm vào Lương Tùng, lúc đánh hai mươi trượng, y lại ngất một lần nữa.



Lý Kỳ thấy cũng được được rồi, đứng ra nói: - Lương Tri huyện, bản quan còn phải về kinh xử lý chút việc, xin cáo từ trước.



Lương Tùng vội hỏi: - Bộ Soái sao phải đi vội vã thế, hạ quan còn chưa gắng hết sức.- Miễn đi.



Lý Kỳ khoát tay, thản nhiên nói: - Bản quan cũng không rảnh rỗi ở đây mất thời gian.



Lương Tùng ngượng nghịu gật đầu, nói: - Vậyvậy hạ quan tiễn Bộ Soái.



- Không cần, vụ án người này còn chưa điều tra xử lí xong. Cáo từ.



Lương Tùng thở dài nói: - Hạ quan cung tiễn Bộ Soái.




- Nhiều người như vậy sao? Lý Kỳ hô lên một tiếng kinh ngạc, kỳ thật đầu tiên hắn nghĩ tới chính là Lương Tùng, nhưng một huyện nha làm gì có nhiều người như vậy, mà tri huyện lại không thể trực tiếp điều động quân đội.



Nhưng bất kể thế nào, thì người đến cũng không có thiện ý, kẻ có thiện ý thì không đến.Lý Kỳ lập tức dặn dò người đánh thức đám người Cao Nha Nội, chuẩn bị chạy trốn.



Chỉ một thoáng, toàn bọ nhà trọ là một đám hỗn loạn.



- Tên khốn kiếp nào ồn ào phá hỏng giấc ngủ của ta.



Cao Nha Nội trong phòng đi ra, vừa mặc quần áo, vừa ngáp.



- Thế ngươi cứ tiếp tục ngủ đi, đợi ngươi bị người ta giết rồi đừng bảo ta không nhắc nhở ngươi.



- Bị giết?Cao Nha Nội đột nhiên giật mình tỉnh lại, dụi dụi mắt, sợ hãi nói: - Ê ê ê, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?



- Lát nữa nói cho ngươi sau, mọi người đến đông đủ chưa?



Một người nói: - Mã Kiều đợi người đi lấy xe ngựa, những người còn lại đều đi đầy đủ.



- Vậy thì nhanh đi.



Đang lúc mọi người chuẩn bị xuất phát, Trần A Nam bỗng nhiên chạy vào hét lên: - Không xong rồi, không xong rồi, Lý đại ca, chúng ta bị bao vây.Lý Kỳ trợn tròn hai mắt nói: - Nhanh như vậy sao?



Chợt nghe bên ngoài vọng đến tiếng ồn ào.



Tùng tùng tùng. Rầm rầm rầm.



Nghe tiếng bước chân, ít nhất có năm sáu mươi người.



Tên Cao Nha Nội kia bỗng nhiên mở miệng nói: - Nhanh đi đóng cửa sổ.



- Mẹ nó, người này thật không có nghĩa khí, lão tử còn chưa đi vào, ngươi đã kêu đóng cửa, có ý gì?Chỉ thấy Mã Kiều và hai tên binh lính của Thị Vệ Mã dắt toàn bộ xe ngựa vào trong phòng. Mã Kiều đóng cửa kĩ, lau mồ hôi nói: - Phó soái, bên ngoài có nhiều người lắm.



Lý Kỳ đi đến trước cửa sổ của lầu hai, mở một kẽ nhỏ ra, nhìn thấy bên ngoài có ít nhất sáu bảy mươi người. Một nhóm người trong tay cầm đuốc, ai nấy tay cầm vũ khí, trong vòng còn có người cầm cung tên, mục tiêu chỉ thẳng vào quán trọ. Nhưng từ cách ăn mặc của bọn họ có thể thấy, bọn họ không giống như thổ phỉ.



- Kỳ lạ, nơi này làm sao mà có thổ phỉ được? Đôi mắt Lý Kỳ mơ hồ.