Bắc Tống Phong Lưu

Chương 666 : Không có người thắng

Ngày đăng: 07:31 30/04/20


- Ta thua rồi.



Không thể không nói, đây cũng là suy nghĩ trong lòng của mọi người, tuy nhiên lời này từ miệng Hoàn Nhan Thịnh nói ra, lại càng có sức thuyết phục.



Món dê này của Lý Kỳ có thể nói là phát huy tới cực điểm mùi vị của dê, thịt bên ngoài giòn mà không cháy sém, phần thịt bên trong mềm tươi mới, thêm phần tinh tế, có cảm giác thịt nhưng không phải thịt, mùi vị thịt dê thơm ngát xông vào tận mũi, đáng quý nhất chính là thịt dê nướng bằng than hồng không có một chút mùi khói dầu, rất vừa miệng, có một phong cách riêng hẳn.



Nếu như nói thịt dê nướng của Hoàn Nhan Thịnh làm người ta thèm ăn vô cùng, thì món dê nướng nguyên con của Lý Kỳ thật là làm cho người ta chung thân khó quên.



Triệu Giai, Triệu Lương Tự và quan viên Tống triều đều đắc chí thầm nghĩ, nhân tài Đại Tống chúng ta xuất hiện lớp lớp, cho dù sở trường mạnh nhất của các ngươi là thịt nướng, chúng ta cũng có thể thắng các ngươi một phen.



Hoàn Nhan A Cốt Đả bỗng nhiên cười ha hả, nói: - Tứ đệ nói không sai, món thịt dê của Kim Đao Trù Vương đích thị là hơn một chút, lần tỷ thí này coi như là ngươi thắng.



Lời nói này nói tuyệt không giả dối, kỳ thật ở trong lòng ông ta cuộc tỷ thí này thắng bại căn bản không quan trọng.



Lý Kỳ hướng tới Hoàn Nhan Thịnh vuốt cằm nói:- Quá khen, quá khen, ta cho rằng dê nướng của ta và của ngài đều có điểm diệu dụng.



- Rốt cuộc ngươi vẫn cao hơn một bậc, ta thưởng thức là biết. Hoàn Nhan Thịnh khoát tay, bỗng nhiên lại hỏi: - Nhưng ta lại muốn thỉnh giáo ngươi mấy việc.



Lý Kỳ chắp tay nói: - Không dám, Lý Kỳ biết thì sẽ nói.



Hoàn Nhan Thịnh hỏi: - Lúc trước ta xem phương pháp giết dê của ngươi khá kỳ lạ, có sự cầu kỳ nào không?Lý Kỳ đáp: - Kiểu giết dê của ta gọi là móc tim dê, phương pháp này làm cho dê chết trong nháy mắt, mà huyết dê ngoài phần chảy ra ngoài bụng còn có phần nhỏ vẫn ở trong thịt, khiến thịt dê hiện lên màu hồng phấn, nấu xong có hương vị tươi ngon, dễ tiêu hóa, thịt dê sạch sẽ không tổn hao gì.



Hoàn Nhan A Cốt Đả và các đại thần Kim quốc đều sửng sốt. Bọn họ cũng đều nướng thịt dê, nhưng bọn họ tuyệt đối không thể tưởng được một thay đổi nho nhỏ này, lại co hiêu qua như thê.



- Thì ra là thế. Hoàn Nhan Thịnh gật gật đầu, lại hỏi: - Vậy lò nướng đặc biệt của người có diệu dụng gì?Lý Kỳ cười nói: - Loại lò nướng này chủ yếu là phòng ngừa khói đấy, ngoài ra còn có thể tránh cho mặt ngoài của dê đốt cháy, đầu tiên ta dùng củi của cây ăn quả đem nướng lò cho nóng, gỗ từ cây ăn quả khói ít hơn, cho nên sẽ không lưu lại quá nhiều ở trong lò, đợi thành trong lò nướng bị đốt nóng xong, ta đem củi lửa rút ra hết. Sau đó đem dê bỏ vào, lợi dụng nhiệt độ trong thành lò để nướng, thịt không nướng qua lửa lớn tươi ngon hơn nhiều so với thịt dê dùng lửa nướng, nhưng với cách này không đủ để nướng chính cả con dê, cho nên ta chọn dùng muôi dài múc cả khối củi đang cháy lên để nướng dê, đây cũng là để tránh khói ám vào, hơn nữa dùng kiểu lửa chậm này để nướng thịt sẽ khiến màu sắc càng đều đặn, thịt giòn mà không cháy sém. Vị mặn cũng có thể từ từ thẩm thấu vào bên trong thịt dê, à, còn loại củi cây muối này nữa, dùng loại củi này nướng thịt khiến thịt càng thơm, phối hợp với mùi thơm của thịt dê đúng là không thể hoàn hảo hơn.Hoàn Nhan Thịnh nghe rồi liên tiếp gật đầu, nói: - Chả trách thịt dê này của ngươi mềm như vậy, ta cũng hoài nghi ta đang ăn rốt cuộc có đúng là thịt dê hay không. Ha ha, Kim Đao Trù Vương quả nhiên là danh bất hư truyền, ta phục rồi.
- Tuân lệnh.



Mọi người cùng hô lên.



Hoàn Nhan Tông Bật lại hỏi:- Phụ thân, người còn chưa nói vì sao phải sắp xếp lần đọ sức cuối cùng kia?



Hoàn Nhan A Cốt Đả khẽ cười nói: - Trên binh thư Nam triều bọn họ viết một câu như thế này, "biết người biết ta, trăm trận trăm thắng". Đánh trận như thế, đàm phán cũng không ngoại lệ, Triệu Lương Tự kia chúng ta cũng coi là lão bằng hữu, y có bao nhiêu bản lĩnh ta rất rõ ràng, mà Tam vương tử kia lần này tiến đến, đoán chừng cũng là Nam triều muốn mượn điều đó thể hiện thiện ý với chúng ta, chỉ có tên đầu bếp kia chúng ta chưa biết rõ về hắn, cho nên đối với chúng ta mà nói, đầu tiên phải hiểu được hắn rốt cuộc là người như thế nào, từ đó, chúng ta có sách lược ứng đối, tránh giống lần trước, bị tên đầu bếp kia đánh cho trở tay không kịp. Để hiểu một người, phải đi từ thế mạnh lớn nhất của hắn, điều này cũng giống như tìm hiểu một đạo quân, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu của việc sắp xếp trận tỷ thí cuối cùng.Hoàn Nhan Tông Vọng gật gật đầu nói: - Thì ra là thế, phụ hoàng nghĩ thực là chu đáo.



Hoàn Nhan Thịnh cười nói: - Kỳ thật không chỉ có thế, qua cuộc đọ sức cuối cùng này, mọi người sẽ chỉ nhớ đến món thịt dê tuyệt hảo của đầu bếp Kim Đao Trù Vương kia, mà không phải là ba cuộc tỷ thí trước, đối với chúng ta mà nói, coi như là kết quả tốt nhất rồi.



Hoàn Nhan A Cốt Đả cười ha hả, không nói gì, xem như thừa nhận như vậy.



Hoàn Nhan Tông Bật không quan tâm những điều này, nói cho cùng, dù sao y cũng không muốn thua người Tống, cau mày nói: - Phụ thân, hôm nay là bọn họ đến cầu chúng ta, đàm phán kia đương nhiên chúng ta quyết được, sao mà phải lo lắng tới tên đầu bếp kia.Hoàn Nhan A Cốt Đả nghiêm mặt nói: - Ta nhớ bọn Lý Tĩnh lần trước từ Nam triều trở về, từng nói cho ta biết tên đầu bếp kia từng nói câu như thế này, hắn nói Đại Kim chúng ta lập quốc chưa lâu, nếu không giữ chữ tín, các quốc gia lân cận sẽ nghĩ Đại Kim chúng ta như thế nào? Ta thấy lời hắn nói vô cùng có lý, Đại Kim chúng ta lập quốc chưa tới mười năm, lại vẫn luôn đánh trận, quan hệ với các nước láng giềng nếu không là xung đột, thì cũng không có quan hệ ngoại giao gì, Nam triều có thể coi là nước bạn duy nhất của chúng ta, trước mắt mà nói, chúng ta vẫn rất cần họ, không vì thế thì lúc trước họ tạm giữ sứ thần của chúng ta, ta vì thế mà có thể trở mặt, hơn nữa Nam triều kiến quốc mấy trăm năm, là nước giàu có và đông đúc nhất, có rất nhiều thứ đáng để chúng ta học tập, cho nên chúng ta phải chiếu theo minh ước ký kết lúc trước để đàm phán.



Hoàn Nhan Tông Vọng sau khi nghe xong, cau mày, vẻ mặt buồn bực.Hoàn Nhan Tông Bật buồn bực nói: - Vậy chúng ta đem Yến Vân giao cho bọn họ thật sao?



Hoàn Nhan A Cốt Đả nói: - Đương nhiên sẽ không, Yến Vân này chính là vùng giao tranh, nếu giao toàn bộ cho bọn họ, khi phát sinh chiến sự, bọn họ có thể tiến, cũng có thể thủ, đối với Đại Kim ta không có lợi.



Hoàn Nhan Tông Vọng cẩn thận nói: - Ý của phụ thân vẫn là chỉ trả Yến Kinh và những nơi khác cho bọn hắn.



Hoàn Nhan A Cốt Đả khẽ ừ, nói: - Đến lúc đàm phán, các ngươi phải cẩn thận tên đầu bếp kia, người này nói chuyện tuy rằng có vẻ vô chương pháp, giống như chỉ nói luyên thuyên, nhưng lại có rất nhiều ẩn ý, làm cho người ta khó lòng phòng bị.



Hiện giờ chỉ cần là vừa nhắc tới Lý Kỳ, Hoàn Nhan Tông Vọng liền nổi cơn tức giận, vuốt cằm nói: - Con ghi nhớ lời phụ thân dạy bảo.