Bắc Tống Phong Lưu

Chương 709 : Có thịnh tất có suy

Ngày đăng: 07:31 30/04/20


Cao Cầu liếc mắt nhìn Lý Kỳ, ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng lẫn sợ hãi nhưng cũng không nói gì vẫn bình thản ung dung thưởng thức rượu ngon. 



Tống Huy Tông cau mày hỏi: 



- Ngươi nói kinh doanh quân khí? 



Giọng nói dường như không tin điều này. 



Lý Kỳ gật đầu đơn giản nói: 



- Đúng vậy, ta nghĩ để kiếm lợi nhiều nhất cũng chỉ có kinh doanh thế này thôi.Tống Huy Tông lắc đầu nói: 



- Quân khí là gốc rễ của một quốc gia, sao có thể tùy ý mua bán, ngươi đừng nói bậy. 



Lý Kỳ cũng lắc đầu nói: 



- Đương nhiên là không mua bán tùy tiện rồi. 



Tống Huy Tông nghe nói thế trong lòng sinh nghi hỏi: 



- Lời nói này của ngươi có ý gì? Ngươi đã biết không thể tùy tiện mua bán sao còn nói kinh doanh quân khí là kiếm được lợi nhuận cao nhất?Lý Kỳ cười nói: 



- Đại quan nhân, không thể tùy tiện mua bán nhưng không có nghĩa là không mua bán, kỳ thật nếu muốn bán thì....vẫn có thể bán, hơn nữa kiếm khá nhiều tiền. 



Lúc này Tống Huy Tông đang lúc thiếu tiền, trên thực tế trước khi cuộc cải cách chính trị của Vương An Thạch diễn ra nền tài chính của Tống triều đã bắt đầu xuống dốc, sau cuộc cải cách của Vương An Thạch thì còn tồi tệ hơn. Lúc này nghe Lý Kỳ nói dường như có hàm ý khác nên không khỏi tâm động, cười híp mắt nói: 



- Vậy ngươi nói ta nghe một chút đi. 



Lý Kỳ nói:- Đại quan nhân, kỳ thật ta cho rằng Đại Tống chúng ta phải hiểu rõ việc này. 



Tống Huy Tông ồ lên một tiếng: 



- Nói thế là sao? 



Lý Kỳ mỉm cười nói: 



- Ngựa, từ trước đến nay đất nước chúng ta luôn thiếu ngựa, phải bỏ tiền ra mua nhìn vào có thể thấy đó là con số khá lớn. 



Tống Huy Tông thoáng gật đầu lại thở dài nói: 




Một đôi JMội người ai cũng ngạc nhiên thán phục, như vậy bắt buộc Vương Phủ phải có A mới có thể thắng, phần thắng nghiên về Lý Bang Ngạn cao hơn. 



Lý Bang Ngạn cười đắc ý nói: 



- Vương Tướng, thật xin lỗi. 



Vương Phủ lắc đầu: 



- Tả tướng nói lời này còn có chút quá sớm, không phải còn có thể có hai A sao? 



Lý Bang Ngạn cười ha hả nói: 



- Xem ra Vương Tướng khá tự tin rồi.Từ đầu đến cuối Vương Tương không xem bài chưa lật, lão sao có thể tin tưởng Vương Phủ lấy được A. 



- Gần đây vận khí của ta tương đối khá, mọi khả năng đều có thể xảy ra. 



Vương Phủ nhướn mày, vẻ mặt toát lên sự tự tin, lão đứng dậy tay phải không do dự lật quân bài còn lại ra. 



Một khối A rô khiến mọi người chấn động 



Lý Bang Ngạn thật sự sốc, lão ngơ ngác nhìn quân bài lẩm bẩm nói: 



- Điều này sao có thể?Vương Phủ nhất thời cười ha hả, vẻ mặt sáng ngời chắp tay nói: 



- Đa tạ, đa tạ. 



Trong giọng càng lộ ý cười. 



- Tốt. 



Tống Huy Tông cũng không nhịn được vỗ tay khen ngơi: 



- Bàn thắng này thật sự tuyệt vời. 



Lúc này Vương Phủ mới nhớ đến Tống Huy Tông vội gật đầu cười nịnh nói:- Đại quan nhân quá khen, hạ thần cũng chỉ may mắn thôi. 



Lý Kỳ cũng vỗ tay, hắn cười híp mắt nhìn Vương Phủ thầm nghĩ tên Vương Phủ đúng là Vương Phủ, đúng thật không ai có thể ngăn cản được, ngay cả ông trời cũng nể ngươi ba phần nhưng ngươi nên biết trên đời có câu tất thịnh tất suy, xem ra ngày xui xẻo của ngươi cũng không xa.