Bắc Tống Phong Lưu

Chương 710 : Xe chấn động không có kết quả

Ngày đăng: 07:31 30/04/20


Sáng sớm tinh mơ, vầng thái dương đang dần dần chiếu rọi, nhẹ nhàng xua tan những giọt sương còn đọng lại trong nội viện. 



- Một hai ba bốn, hai hai ba bốn. 



- Đại ca, huynh làm gì đó? 



Quý Hồng Nô từ trong nhà đi ra, khi ngang qua sân thấy Lý Kỳ đang ở trong viện vận động sôi nổi nên tò mò hỏi. 



- Là Hồng Nô à. 



Lý Kỳ ngừng lại hỏi:- Ta đang rèn luyện thân thể, nếu không chúng ta làm việc vợ chồng được? 



Quý Hồng Nô đỏ bừng mặt vội lắc đầu nói: 



- Thiếp đến học viện. 



- Sớm như vậy sao? 



- Sớm gì nữa chứ? 



Quý Hồng Nô nói xong dường như nhớ đến điều gì vội hỏi: 



- Đúng rồi, đại ca, hôm nay huynh cùng Thất tỷ đi chiêu mộ người sao?- Đúng rồi, thiếu chút nữa ta quên mất. 



Lý Kỳ u oán nhìn Quý Hồng Nô bũi môi nói: 



- Việc này là do muội, nếu tối qua muội ngủ cùng ta, ta sẽ không quên. 



Hôm nay là bữa tuyển dụng cuối cùng, chính là Trù Đoạn Trang Chu gia, Hồng Vạn Đổ Phường, Túy Tiên Cư, Phỉ Thúy Hiên và thương gia mở rộng đại hội phỏng vấn từ đó tuyển ra người, tự mình lựa chọn nhân tài thích hợp. 



Quý Hồng Nô cứ tưởng là thật, vẻ mặt áy náy cuối đầu nhỏ giọng nói: 



- Ta chỉ sợ chậm trễ chuyện đại sự nên mới mới.....Nhìn nàng toát mồ hôi, đúng thật đối với cô gái nhỏ này không nên nói đùa, Lý Kỳ lập tức nhận thức được sai lầm vội hỏi: 



- Hồng Nô đừng nghĩ ta nói thật, đại ca chỉ đùa muội thôi, muội nhanh đến học viện đi ta cũng phải tắm nếu không tỷ nàng Thất Nhi sẽ thấy không vui, hôn một cái đã. 



Hắn nói xong bước nhanh đến hôn lên đôi môi mọng đỏ của nàng, sau đó chạy vút đi vào trong nhà. 



Quý Hồng Nô nhìn bóng lưng của Lý Kỳ cười ngọt ngào, sau đó hướng viện bước vào. 



Sau khi Lý Kỳ tắm xong thay đổi trang phục, đi vào tiền sảnh đã thấy Bạch Thiển Dạ ngồi trong đó, nàng bĩu môi nhìn hắn bất mãn nói: 



- Đại ca, sao giờ này huynh mới ra? 



Lý Kỳ làm như không biết: 



- Lúc này còn sớm mà. 



Bạch Thiển Dạ trợn mắt nói: 



- Còn sớm sao? Đã bắt đầu rồi. 



- Thật vậy sao? Vậy chúng ta đi nhanh thôi.Bạch Thiển Dạ sao có thể không biết hắn cố ý giả bộ, hừ nhẹ một tiếng đứng dậy đi ra ngoài. 




Hạnh Nhị bật thốt lên nói: 



- Đương nhiên gọi là cô gia rồi. 



Lý Kỳ cười ha hả: 



- Vậy ngươi gọi một tiếng cho ta nghe. 



Bạch Thiển Dạ đứng bên cạnh dậm chân nói: 



- Hạnh Nhi, ta không cho phép.Lý Kỳ uy hiếp nói: 



- Ngươi mà không gọi thì nói không chừng một ngày nào đó ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi nhà. 



Hạnh Nhi nghe nói thế trong lòng hốt hoảng, nàng biết mối quan hệ giữa Bạch Thiển Dạ cùng Lý Kỳ, ngày nào đó Bạch Thiển Dạ sẽ gả cho Lý Kỳ, lúc đó nàng ta cũng là nha hoàn của Lý gia, mặc dù không đuổi nàng nhưng nhất định sẽ làm khó dễ nàng, đành cuối đầu nhỏ giọng gọi: 



- Cô gia. 



Bạch Thiển Dạ đỏ mặt tía tai.- Ngoan ngoan. 



Lý Kỳ cười ha hả, hắn lúc lọi túi trong ngực hồi lâu bỗng nhiên giơ tay lên, lấy ra đồng bạc nói: 



- Đừng khách khí, đây là cô gia cho ngươi chuẩn bị đồ cưới. 



Hắn nói xong liền cùng Bạch Thiển Dạ hướng cửa chính nha phủ mà tiến. 



Hạnh Nhi nhìn đồng tiền trong lòng bàn tay thực sự muốn khóc vì tên cô gia tương lai keo kiệt này. 



- Ty chức tham kiến Bộ soái.Đi vào phủ nhà người lính canh vội vã khẩn trương thi hành lễ nói. 



Lý Kỳ bỗng nhiễn tiến đến bên cạnh Bạch Thiển Dạ nhỏ giọng nói: 



- Thực hy vọng có một ngày bọn họ sớm gọi nàng là Bộ soái phu nhân. 



Trái tim Bạch Thiển Dạ chấn động, lập tức cười liếc nhìn Lý Kỳ nhỏ giọng: 



- Đại ca, huynh đứng đắn một chút đi. 



- Đứng đắn, đứng đắn. 



Lý Kỳ nói xong hất đầu thản nhiên nói:- Miễn lễ. 



Sau đó nhanh chóng đi vào bên trong. 



Đi vào bên trong đã thấy phủ nha đầy người ước chừng có hơn hai trăm người, người ta tấp nập, chật chội không chịu nổi. 



Mọi người thấy Lý Kỳ khẩn trương thi lễ kêu lên: 



- Tiểu nhân tham kiến Kinh Tể Sử. 



Lý Kỳ đứng trên bậc thang, quan uy mười phần nhìn mọi người liếc mắt một cái, khóe miệng cong lên cười nhấc chân đi vào.