Bắc Tống Phong Lưu

Chương 711 : Ta là thương nhân, ta kiêu ngạo

Ngày đăng: 07:31 30/04/20


Từ đầu tới giờ đây là lần đầu tiên Lý Kỳ lộ diện, trước kia luôn có Tần Cối cai quản. Đương nhiên, năng lực làm việc thì không có gì để nói, mọi chuyện đều xử lý gọn gàng ngăn nắp, điều đáng quý chính là y luôn nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh của Lý Kỳ, đó là điều kiện tiên quyết y phải làm được. 



Tuy nhiên so với yêu nữ Triệu Tinh Yến thì Tần Cối vẫn hơn một chút. 



Nhóm tiểu quan lại này lần đầu nhìn thấy Lý Kỳ không khỏi cảm thấy lo sợ, dù sao hiện giờ Lý Kỳ cũng là người có thanh danh, như mặt trời ban trưa chói lọi, hơn nữa hắn là người được đương kim Hoàng thượng yêu mến, điều này khiến cho bọn tiểu quan lại cảm thấy sợ hãi khi tiếp xúc. 



Lý Kỳ uy danh lẫm lẫm, không để ý đến bọn họ, hắn cùng Bạch Thiển Dạ đến phía trước, hướng Tần Cối hỏi: 



- Mọi người đến đông đủ chưa? 



Tần Cối nghe hỏi thế, xém chút té xỉu, thầm nghĩ ngươi đã tới trễ hai khắc sao có thể không đông đủ chứ! Y đành gật đầu nói: 



- Khởi bẩm đại nhân, toàn bộ đã đến đông đủ. 



- Tốt lắm. 



Lý Kỳ gật đầu, hắn liếc nhìn qua một cái thấy thấy mọi người ai cũng có vẻ mặt không yên, cười thầm. Thật sự không lẽ là quan lớn là ép chết người sao, hắn là người hiền hòa như vậy mà trong mắt bọn chúng hắn lại là người đáng sợ, hắn cất cao giọng: 



- Các vị đồng nghiệp.... 



Vừa mới mở miệng hắn đột nhiên ngừng lại, hắn ngừng khiến người phía dưới nhất thời khẩn trương, chỉ trong chốc lát hắn lại mỉm cười tiếp tục: 



- Cũng không biết lúc này gọi mọi người là đồng nghiệp có đúng hay không nhưng dù có thế nào thì ta cũng hy vọng có thể gọi các ngươi hai tiếng đồng nghiệp, bắt đầu từ ngày mai mọi người có thể nghĩ mình là thương nhân, chỉ đơn giản là nó có thể cung cấp cho các ngươi cuộc sống với lợi ích nhiều hơn, các ngươi có hiểu không?Mọi người nghe thoáng có chút sửng sốt, nhưng lại không ai bật lên thành tiếng. 



Lý Kỳ nhíu mày thản nhiên nói: 
Mọi người nghe nói thế nhiệt huyết sôi trào, ý chí ngủ say nhiều năm như dần dần được thức tỉnh, gần như đều hô lên. 



- Tốt lắm! 



Lý Kỳ vui mừng bỗng nhiên đưa tay chỉ hướng Thái viên ngoại nhỉ: 



- Gọi là ông chủ. 



Những người bạn hữu này dù sao cũng có trình độ, Thái Mẫn Đức kích động vô cùng. 



Mọi người đều sửng sốt, cảm thấy không thể nào thở được, những lời này chẳng khác nào giẫm đạp lên tôn nghiêm thường ngày của họ. 



- Không muốn sao? 



Lý Kỳ nhướng mày nói: 



- Trước đó ta đã nói muốn thành công phải trả giá sao, trong quân doanh ta cũng đã nói với binh lính hôm nay phục tùng thì ngày mai mới có thể chỉ huy, ở nơi này cũng thế nếu ngươi muốn kẻ khác gọi các ngươi là ông chủ thì đầu tiên phải gọi người khác là ông chủ, nếu ai không muốn kêu.....Tay hắn chỉ cửa chính nói: 



- Cửa chính luôn mở rộng. 



- Ông chủ 



Mọi người đồng thanh hô lên, không một ai chần chừ.