Bắc Tống Phong Lưu

Chương 753 : Tiến thoái lưỡng nan

Ngày đăng: 07:32 30/04/20


Lỗ Mỹ Mỹ đi đến, cúi đầu, vẻ mặt áy náy nói:- Sư phụ, rất xin lỗi.



Lý Kỳ ngơ ngẩn nói:- Có ý gì?



Lỗ Mỹ Mỹ cắn chặt răng, nói:- Ta tuyệt đối thật không ngờ sâu rượu kia lại lấy oán trả ơn, vụng trộm uống rượu trong hầm rượu.



Lý Kỳ sửng sốt, cười nói:- Cô biết được từ đâu?



- Buổi sáng hôm nay. Trong lúc vô tình ta biết được từ trong miệng Lục Tử tiểu sư phụ đấy.



Tiểu Lục Tử này thật đúng là một cái miệng rộng. Lý Kỳ gật gật đầu nói:- Vậy cô có đi tìm sâu rượu kia không?



Lỗ Mỹ Mỹ vẻ giận nói:- Đi rồi, nhưng nhưng còn không có tìm được.



- Vậy là tốt rồi.



Lý Kỳ cười, nói: - Kỳ thật việc này ta đã sớm biết, chẳng qua là khi đó ta khá bận, cho nên không quan tâm.Nói tới đây, hắn bỗng nhiên cười, gật đầu nói:- Cũng tốt, cũng tốt, hiện giờ vừa lúc trong lòng ta nghẹn một hơi, mượn lão để trút giận.



Sắc mặt Lỗ Mỹ Mỹ căng thẳng. Vội hỏi:- Sư phụ, kỳ thật kỳ thật lão cũng chỉ khá thích uống rượu, cũng không ác ý, ta đi nói một tiếng với lão, bảo lão đừng làm như vậy nữa, kính xin sư phụ tha cho lão một lần này.



- Cô yên tâm, ta sẽ không làm thương tổn lão đâu. Nhưng, ta mời lão đến cũng không phải là bảo lão tới nơi này uống rượu, ta muốn tài cán của lão để ta sử dụng. Đây mới là mấu chốt, kỳ thật chỉ tửu lượng của lão, có thể uống được bao nhiêu chứ.



Lý Kỳ khẽ mỉm cười, bỗng nhiên nói:- Lỗ Mỹ Mỹ. Cô có tin ta hay không?
Chỉ thấy gã đi vào trước mặt giá rượu, vẫn chưa vội vã lấy rượu, mà là cầm ngọn nến nhìn nhìn ở phía trước từng thùng rượu, miệng thì thầm:- Mỹ Mỹ nói Tuyệt thế Vô Song trên đời chỉ có một trăm thùng, nhưng nơi này hình như không chỉ một trăm thùng nha, nhiều rượu như vậy, ta làm sao biết rượu nào là Tuyệt thế Vô Song chứ. Ôi, sớm biết như thế, sáng nay nên hỏi rõ ràng một chút rồi.



Người này đúng là kẻ điên sâu rượu kia.



Đang lúc gã hết sức buồn bực, bỗng nhiên mơ hồ nhìn thấy mặt sau một loạt giá rượu tựa hồ bị cái gì che mất, gã đi qua nhìn lên, nhất thời ngẩn ngơ, chỉ thấy một khối vải đỏ to như vậy che trọn cái giá rượu, trên vải bố đỏ đó viết bốn chữ to “Tuyệt thế Vô Song”.



- Đây thật đúng là đến khi tìm được chẳng tốn chút công phu.



Sâu rượu thiếu chút nữa vui đến phát khóc, xốc vải đỏ lên, một tay nhấc ra một thùng rượu, vừa mới mở cái nắp, một mùi rượu nồng đậm liền xông thẳng vào mặt, thiếu chút nữa gã say ngã xuống đất, vui vẻ nói:- Không hổ là Tuyệt thế Vô Song, rượu ngon, rượu ngon.



Gã lại thổi tắt ngọn nến, hai tay ôm quanh một thùng rượu, vui vẻ đi ra cửa. Nhẹ nhàng mở cửa, ló đầu ra nhìn, thấy bên ngoài không có ai, mới đi ra, buông thùng rượu, vòng qua lưng, khóa cử lại, còn thuận tay vuốt ve hai con lớn chó săn kia, ha hả nói:- Thực ngoan.



Gã một tay khiêng thùng rượu trên vai, vừa mới ngẩng đầu, chợt nghe được một trận tiếng bước chân dồn dập.



Nháy mắt, phụ cận Ngự tửu phường bị ánh lửa chiếu sáng trưng.



Mấy đạo ánh sáng mạnh bất thình lình chiếu vào khiến sâu rượu căn bản không mở mắt ra được, một tay che khuất mắt, chốc lát sau, gã mới chậm rãi mở mắt ra. Vừa thấy, lập tức ngây ra như phỗng.



Chỉ thấy chung quanh gã tất cả đều là cung tiễn thủ, hơn nữa còn là ba tầng trong, ba tầng ngoài, vây chật như nêm cối, ít nhất cũng có chừng một trăm người, mặc dù võ công của gã cao tới đâu, đối mặt nhiều cung tiễn thủ như vậy, gã cũng chỉ có chạy đằng trời.



Sâu rượu kia đối mặt với hơn một trăm cái mũi tên, hốc mắt đỏ lên, thấp giọng khóc lóc kể lể nói:- Ta chỉ là muốn lấy chút rượu giải khát thôi, các ngươi có cần phải đối xử với ta như vậy không?