Bắc Tống Phong Lưu

Chương 754 : Có bản lĩnh ngươi cứ bắn

Ngày đăng: 07:32 30/04/20


- Kẻ trộm to gan, lại dám xông vào Ngự tửu phường trộm ngự tửu, còn không mau mau chịu trói.



Một người cầm đầu là một vị tiểu tướng trẻ tuổi khí vũ hiên ngang, người này chính là Nhạc Phi.



Sâu rượu nao nao, tỉnh ngộ lại, ha hả nói:- Tiểu quỷ, ngươi nói chuyện cần phải chú ý chút, cái gì gọi là trộm, ta chỉ là vâng theo chỉ bảo của Lý sư phó, lấy thùng rượu đi Túy Tiên Cư thôi. Các ngươi nhanh tránh ra đi, đừng chậm trễ việc mua bán của Lý sư phó người ta.



Lúc nói chuyện, lão lặng lẽ đem một bàn tay thả ở sau người.



Nhạc Phi cẩn thận nói:- Vậy thì mời ngươi lấy ra công văn phê chuẩn.



- Công công văn phê phê chuẩn?



Sâu rượu ngẩn ngơ, hiếu kỳ nói:- Công văn phê chuẩn là cái gì? Lẽ nào uống chén rượu còn cần công văn phê chuẩn? Thật sự là buồn cười.



Nhạc Phi hừ nói:- Phía sau ngươi chính là Ngự tửu phường, là đặc biệt xây dựng để cung cấp ngự tửu cho Hoàng thượng đấy. Toàn bộ Túy Tiên Cư, ngoại trừ Bộ Soái, bất cứ kẻ nào tới đây đều phải cần công văn phê chuẩn của Bộ Soái, người nào cả gan dám xông vào, giết không tha.



- Gì? Ngự tửu phường? Hoàng thượng? Điều này sao có thể?



- Ngươi ngẩng đầu nhìn lên liền biết.



Sâu rượu kia ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy trên đầu một khối biển vàng cực lớn, trên đó viết ba chữ to "Ngự tửu phường", trong lòng vừa kinh vừa sợ. Ôi, Mỹ Mỹ nha, vi sư bị con hại chết rồi, con không hề nói hầm rượu này là của hoàng thượng nha. Tuy nhiên tố chất tâm lý của lão đã vượt qua thử thách rồi, lão hãy còn cười ha hả nói:- Vị tiểu ca này, cho dù ta nhất thời xông nhầm vào Ngự tửu phường, vậy cũng không cần dùng từ nghiêm trọng như “giết không tha” chứ.



Nhạc Phi lạnh lùng nói:- Kẻ trộm đừng dông dài nữa, nhanh chóng quỳ trên mặt đất, nếu không đừng trách ta không khách khí.Y nói xong giương cung lắp tên, đầu mũi tên hướng thẳng vào sâu rượu.



Sâu rượu kia chưa từng đã bị đối xử như thế này, cười lạnh nói:- Ai, ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, một tiểu tử vắt mũi chưa sạch như ngươi hù dọa ai chứ, có bản lĩnh ngươi bắn đi. Con mẹ nó bớt lời vô nghĩa đi, nếu ta nhíu mày một chút. Ta sẽ không phải là nam nhân.



Lão vừa dứt lời, chỉ nghe vèo một tiếng, lại nghe được bịch một tiếng, chỉ thấy một mũi tên cắm thẳng vào thùng rượu trên vai lão, một dòng rượu ngon màu phấn hồng chảy xuống.



- Ngươi bắn thật sao.



Sâu rượu nhìn thấy rượu ngon chảy ra, tim cũng rỉ máu, liếm liếm môi khô, cắn răng căm tức nhìn Nhạc Phi, chỉ thấy Nhạc Phi không nói một lời, lại giương cung lắp tên.



- Tiểu tử giỏi lắm.



Sâu rượu cười lạnh một tiếng. Đột nhiên một tay vung lên về phía trước, thùng rượu bay thẳng đến Nhạc Phi, còn lão xoay người định trốn vào trong hầm rượu.



Lại nghe thấy phịch một tiếng.



Một mũi tên bắn lén mang theo cảm giác mát nhè nhẹ xuyên qua từ dưới nách lão, ghim vào trên ván cửa, đuôi tên run rẩy phát ra thanh âm vù vù.



Sâu rượu nhất thời bị dọa sửng sốt, nuốt nuốt nước miếng, mồ hôi to như hạt đậu từ trên mặt trượt xuống, lão biết rằng đã gặp phải cao thủ rồi.



Nhạc Phi quát:- Nếu như ngươi còn dám cử động một chút, mũi tên thứ ba của ta đây nhất định phải bắn thủng ngực ngươi.
- Được được được, ta biết rồi.



Đợi Triệu Lương Tự đi rồi, Lý Kỳ xuống ngựa, lập tức đi vào bên trong quán trà dựa vào một chiếc ghế, ngồi xuống, nhìn Triệu Tinh Yến ngồi đối diện nói:- Triệu công tử, ta vội vàng hồi cung phục mệnh, có chuyện mời nói mau.



Triệu Tinh Yến lập tức nói ngay vào điểm chính:- Ngươi sẽ không định cứ như vậy đã rụt lại chứ.



Lý Kỳ nhún nhún vai nói: - Ta có biện pháp nào, cô lại không nghĩ kế cho ta.



- Ta lại không nợ ngươi cái gì, vì sao nhất định phải nghĩ kế cho ngươi?Triệu Tinh Yến lườm một cái xem thường, chợt thấy Lý Kỳ một bộ dáng định liệu trước, hồ nghi nói: - Chẳng lẽ ngươi đã nghĩ ra biện pháp rồi?



Lý Kỳ không đáp hỏi ngược lại:- Cô tới đây đợi ta chính là vì việc này?



Triệu Tinh Yến gật gật đầu nói:- Việc này quan hệ trọng đại, ta không yên lòng, nên tới đây hỏi thăm. Nếu ngươi tin ta, có thể nói với ta chủ ý của ngươi, ta cũng có thể giúp ngươi tham khảo một chút.



Mịe. Vô sự mà ân cần, hơn nữa còn không phải lần đầu, ta có thể tin được cô sao? Lý Kỳ xoa xoa cằm ha hả nói:- Ta nói cô đó, cần gì quan tâm ta như vậy, không phải là coi trọng ta chứ. Ta đây cũng nói rồi, ta là nam nhân có thê thất, nếu như cô cam nguyện làm người thứ ba, vậy có lẽ cô còn có cơ hội.



Triệu Tinh Yến nhíu mày ngài, ngón tay thon dài chuyển động chén trà trên bàn, thản nhiên nói:- Nếu như ngươi không muốn chén nước trà này đổ vào trên mặt ngươi, vậy xin ngươi ngậm cái miệng thối của ngươi lại.



Lý Kỳ đúng là tin tưởng nàng thật có thể làm ra loại việc này đó, ho nhẹ một tiếng, mắt liếc xung quanh, nói: - Hài, cho chút mặt mũi được không, bạn của cô hiện tại rất có thanh danh ở bên ngoài đó.



Triệu Tinh Yến thản nhiên nói:- Về thứ mặt mũi này, ta cho rằng có qua có lại đấy.



- Có lý.



Lý Kỳ gật gật đầu, nói sang chuyện khác:- Trước đó cô cũng đã nói, trước mặt của ta chỉ có một con đường khả thi, vậy cô còn hỏi ta làm gì nữa?



Triệu Tinh Yến ngẩn ra, nói:- Vậy ngươi tính toán làm như thế nào?



- Đời một thời gian nữa cô sẽ biết.



Triệu Tinh Yến cau mày nói:- Ngươi tính toán đợi lát nữa nói với Hoàng thượng?



Lý Kỳ cười mà không nói, xem như chấp nhận.



Triệu Tinh Yến lại hỏi: - Vậy ngươi có nắm chắc không.



Lý Kỳ lắc đầu nói:- Nắm chắc thứ này, nói ra vô dụng, nhưng là nam nhân, khi cần có thể co có thể duỗi. Ta rụt đầu nhiều ngày như vậy, cũng nên duỗi ra rồi, bằng không bọn họ lại cho ta xuất thân là thái giám, vậy cũng quá tệ rồi.



Triệu Tinh Yến nghe không hiểu tiếng lóng hắn, nói:- Nhưng...



Lý Kỳ nhấc tay, nói: - Cô yên tâm, một chiêu này của ta sẽ đánh bọn họ rớt răng còn phải nuốt vào trong bụng. Đồ chó hoang, dám xem thường ta, ta nhất định phải bắt bọn họ trả giá thật nhiều.