Bắc Tống Phong Lưu

Chương 784 : Quà vặt lên ngôi (Hạ) (1)

Ngày đăng: 07:32 30/04/20


Tống Huy Tông không nói nhiều, khẽ gật đầu, Lương Sư Thành liền dùng thìa múc một ít đặt vào chiếc bán trước mặt Tống Huy Tông. Trước tiên, Tống Huy Tông nếm thử một miếng nhỏ, tiếp theo là một sợi dưa chuột dài. Khi nếm thử rồi thì không thể dừng lại được, ông càng ăn càng thơm, trong khoảnh khắc bát dưa muối nhỏ đã đã ăn hết sạch, liền thở dài nói:



- Lý Kỳ, món dưa muối này của người quả thực là vị ngon thuần, ngọt, mặn, non, giòn, lại cộng thêm nước tương đậm đà, là món ăn có một không hai trên thế giới.



Nói xong, ông vẫn chưa thỏa, liền vẫy tay với Lương Sư Thành.



Lương Sư Thành liền lấy thêm một bát nữa. Tống Huy Tông nói:



- Các ngươi cũng ăn đi.



Mọi người lúc này mới lần lượt động đũa, ăn cơm với Hoàng thượng chính là có điểm này không tốt, phải chờ người mở lời, ngươi mới được ăn.



Không nếm thì không biết hương vị của nó. Nhưng nếu đã nếm rồi thì không thể dừng lại được. Đặc biệt là ba người phụ nữ đó, họ đều ăn đồ chay là chính, nên rất thích món dưa muối này.



Lý Kỳ nhìn lão già Thái Kinh đang tức giận với món ăn, cười nói:



- Thái sư, dinh dưỡng của món dưa muối này rất cao, ông có thể ăn nhiều một chút.



Thái Kinh vốn đang vui vẻ ăn, nghe Lý Kỳ nói vậy, xúc động suýt khóc.



Chờ sau khi mọi người nhấm nháp xong hương vị của món dưa muối, đều thích thú, bởi vì món dưa muối này có lẽ là có chức năng khai vị rất tốt.



Lúc này, đồ ăn vặt trên phố ẩm thực được khen ngợi cũng đã được nâng lên.



Một đĩa ốc, một đĩa tôm hùm chua cay, một đĩa bánh ngọt, bột đĩa lưỡi vịt tương, một con cá trách màu vàng, còn có một số món nướng.



Do vì vừa rồi Tống Huy Tông thấy mọi người đều vui vẻ ăn ốc, cho nên trước tiên ông ăn chính là món ốc.



Lương Sư Thành gắp một con ốc, từ chiếc gai khêu thịt ốc ra. Lý Kỳ thấy thế liền lắc đầu, cú chém gió này không đúng rồi. Quả nhiên, sau khi Tống Huy Tông nếm qua, khẽ nhíu mày nói:



- Ốc … ốc này cũng không giống như loại ốc ngon thường ăn.



Cách ăn của ngươi như vậy, sao mà có thể ngon được. Lý Kỳ cười nói:



- Đó là vì cách ăn của đại quan nhân không đúng.



- Cách ăn?



Tống Huy Tông hơi sửng sốt, nói:



- Loại ốc này còn có cách ăn?
Thái Kinh khó chịu nói:



- Lão hủ nhai không vỡ cái vỏ này, ngươi lại dùng để mê hoặc lão hủ. Đó chẳng phải là người thành tâm đối địch với lão là gì chứ?



Mẹ kiếp! con mẹ nó cái này cũng trách ta sao? Nếu mình nghĩ tới điểm này, ta sẽ cố gắng lắc lư cho chết lão già tham ăn ngươi. Lý Kỳ cười ha hả nói:



- Ta … ta cũng chỉ là nói thật thôi, Thái sư đừng trách, đừng trách.



Thái Kinh liền hừ một tiếng, dường như có chút cố chấp, không ăn tôm tiếp nữa, đều nói già thành trẻ nhỏ, quả thực không quá đáng chút nào.



Lý Thanh Chiếu bỗng lên tiếng:



- Đây chẳng phải là cá Thánh chỉ cốt tô sao?



Lý Kỳ khen:



- Thanh Chiếu tỷ tỷ quả là lợi hại, vừa ăn là biết ngay.



Cá Thánh chỉ cốt tô này không đơn giản, chính là ngự thiện, chỉ có điều từ dân gian truyền vào trong cung. Từ sau khi Tống Thái Tổ xây dựng thủ ô ở Khai Phong liền yêu thích loài cá này, ban chỉ ngự phong, vì vậy lấy tên là cá Thánh chỉ cốt tô.



- Không ngờ ngay cả cá Thánh chỉ cốt tô ngươi cũng có thể làm được.



Tống Huy Tông hình như rất hiểu về loài cá này, cười nói:



- Thường thì lấy thịt cá làm đồ ăn, đều phải chú ý tới chữ tươi. Nhưng, loài cá Thánh chỉ cốt tô này lại chủ yếu là lấy hương vị, hương vị vô cùng độc đáo.



Phong Nghi Nô từ trước đến giờ ăn mà sao không hề nghiên cứu, tò mò nói:



- Vậy vì sao lại gọi nó là cá Thánh chỉ cốt tô?



Tống Huy Tông nhìn Lý Kỳ, nói:



- Lý Kỳ, ngươi biết nguyên nhân chứ?



Xin người, dùng món ăn đó của ngươi để khảo thi ta. Đây không phải là ngươi làm nhục ta sao? Lý Kỳ gật đầu nói:



- Đương nhiên là biết.



- Vậy ngươi nói nghe xem.