Bắc Tống Phong Lưu
Chương 88 : Gia vị nấu lẩu
Ngày đăng: 07:22 30/04/20
- Thiên Hạ Vô Song?
Trần A Nam liếm liếm môi khô, đôi mắt nhìn chằm chằm vào thùng rượu Thiên Hạ Vô Song.
Lý Kỳ thấy cậu ta sắp chảy nước miếng, mỉm cười, múc một bát, đưa cho Trần A Nam nói: - Ngươi nếm thử xem.
- Tiểu đệ được phép uống sao? Trần A Nam ngạc nhiên.
- Đương nhiên, uống thử đi.
Hai mắt Lý Kỳ sáng lên vẻ giảo hoạt, cười ha hả nói.
Trần A Nam hít một hơi, nhận lấy bát rượu, tu một hơi.
- Phốc!
Không đến một giây, Trần A Nam đã phun số rượu vừa uống ra ngoài.
- Cay quá, cay quá
Trần A Nam cay tới nhảy cẫng lên, hai tay phủi miệng.
Lý Kỳ lau rượu lẫn nước bọt trên mặt, vẻ mặt đầy buồn bực. Đúng là hại người hại mình mà.
Rượu bồ đào này vừa mới cất, độ cồn ít nhất cũng phải hơn năm mươi độ. Hơn nữa cực kỳ cay. Vừa rồi hắn cũng chỉ là muốn chỉnh Trần A Nam một vố. Không ngờ cậu ta lại phản ứng mạnh như vậy. Kết quả là phun hết rượu vào mặt mình.
Thực ra, đây mới chỉ là bán thành phẩm. Bởi vì hắn còn chưa tiến hành pha chế rượu. Pha chế rượu là một quá trình rất quan trọng và không thể thiếu trong việc cất rượu.
Lầu một có ba mươi bàn lớn. Lầu hai có hai mươi nhã gian. Lầu ba thì có bốn gian ghế lô và một đại sảnh. (Nhã gian: dùng bình phong để ngăn cách, tạo sự riêng tư cho thực khách)
Thời gian khai trương cũng đã quyết định vào ngày mùng mười của tháng. Cách hôm nay bốn ngày.
Dương Lâu bên kia, bởi vì có chao của Túy Tiên Cư giúp đỡ, bắt đầu quy mô phản công. Đánh cho Phỉ Thúy Hiên nhất thời không kịp trở tay.
Thái Mẫn Đức vạn lần không ngờ, dưới mí mắt của y, Túy Tiên Cư vẫn chơi một tay như vậy. Bán trực tiếp chao cho người khác. Hiện tại trong lòng y rất hối hận. May mà Lý Kỳ bán chao cho Dương Lâu chậm vài ngày. Cho nên chi nhánh của y mới tích lũy được một ít nhân khí. Giúp chi nhánh của Phỉ Thúy Hiên ở phía tây thành đứng vững gót chân. Dương Lâu muốn nhất cử đánh tan Phỉ Thúy Hiên, là chuyện không dễ dàng.
Thực lực của hai nhà có thể nói là ngang nhau, đánh cho khí thế ngất trời, căn bản chẳng quan tâm tới Túy Tiên Cư.
Đây chính là điều mà Lý Kỳ hy vọng nhìn thấy.
Một ngày này, Lý Kỳ và Bạch Thiển Dạ dẫn theo đám dân chạy nạn tới Túy Tiên Cư.
Trải qua một khoảng thời gian tĩnh dưỡng, đám hài tử kia không còn suy yếu như lúc trước. Tinh thần mỗi người đều rất hưng phấn. Hơn nữa trải qua Lý Kỳ huấn luyện, tố chất cũng được đề cao. Không còn lắm miệng hay là động chạm linh tinh. Rất có quy củ.
Ngô Tiểu Lục nhìn thấy có rất nhiều thiếu niên cùng tuổi với cậu ta tới, liền cực kỳ vui vẻ. Trong lòng Trần A Nam cũng rất là ngứa. Thỉnh thoảng quăng ánh mắt u oán về phía Lý Kỳ.
Lý Kỳ biết mấy ngày nay Trần A Nam nhưỡng rượu đã chán. Nên liền bảo cậu ta quay trở về Túy Tiên Cư.
Chuyện nơi đây, Lý Kỳ giao toàn bộ cho Ngô Phúc Vinh bố trí. Chính hắn thì cùng Bạch Thiển Dạ dẫn theo mấy vị đại nương đã lớn tuổi tới Tần phủ. Cả một phủ đệ lớn như vậy, chỉ có hai hạ nhân là Tiểu Đào và Trần đại nương, đúng là có chút khó coi. Cho nên Lý Kỳ tính toán cho mấy người này tới làm hạ nhân của Tần phủ. Coi như là sung mặt hàng.
Đi vào Tần phủ, sau khi giao mấy người cho Trần đại nương quản lý, liền cùng Bạch Thiển Dạ đi tới hậu đường.
Hiện tại trong hậu đường, Tần phu nhân và Tiểu Đào chính đang ngồi trước một cái bàn tròn. Trên bàn đặt một tấm lụa đỏ thật dài.