Bắc Tống Phong Lưu

Chương 89 : Thẻ hội viên

Ngày đăng: 07:22 30/04/20


- Thất nương, muội cũng tới à. Tần phu nhân thấy Bạch Thiển Dạ, đứng dậy khẽ cười nói.



Ở nhà, Bạch Thiển Dạ đứng hàng thứ bảy. Theo lý thuyết, nên gọi là Bạch Thất Nương. Nhưng do thanh danh của nàng quá lớn, cho nên mọi người đều gọi nàng là Bạch nương tử.



- Ủa? Vương tỷ tỷ, mấy ngày không thấy tỷ, khí sắc của tỷ tốt hơn rất nhiều. Chắc là ăn linh đan diệu dược gì phải không? Bạch Thiển Dạ đi tới ngồi bên cạnh Tần phu nhân, mỉm cười hỏi. Dứt lời còn liếc qua Lý Kỳ.



- Bạch nương tử nói gì vậy. Phu nhân xinh đẹp vĩnh trú, tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất. Cho dù có qua bảy tám chục năm, phu nhân vẫn bộ dáng như vậy. Lý Kỳ cười hắc hắc.



Tiểu tử này đúng là cái gì cũng dám nói.



Bạch Thiển Dạ nghe thấy vậy, liền cười khanh khách.



Tiểu Đào đứng một bên cũng buồn cười.



- Ngươi đừng nói linh tinh.



Tần phu nhân bị Lý Kỳ nói tới đỏ bừng khuôn mặt, trừng mắt nhìn Lý Kỳ, cả giận nói. Tuy nhiên, từ lúc Lý Kỳ chuyển tới Tần phủ, khẩu vị của nàng ngược lại tốt hơn trước rất nhiều. Mỗi bữa cơm đều ăn hai bát. Dáng người cũng vì vậy mà đẫy đà hơn lúc trước một ít, càng thêm mê người.



Lý Kỳ cười hắc hắc không đáp. Hắn biết nên dừng lúc nào.



- Vương tỷ tỷ, tấm lụa đò này dùng để làm gì?



Bạch Thiển Dạ cầm tấm lụa đỏ lên, thấy phía trên còn cài mấy bông hoa lớn, kinh ngạc hỏi: - Hoa này cũng là tỷ gắn vào?



Tần phu nhân gật đầu, hướng Lý Kỳ hỏi: - Ngươi xem có được chưa?



- Quá được ấy chứ.



Thực ra Lý Kỳ đã sớm chú ý tới tấm lụa đỏ, lúc này cười ha hả đáp.



Tần phu nhân lườm hắn một cái, thật không biết phải nói hắn thế nào. Mấy ngày này, thái độ của Lý Kỳ với nàng, có thể nói đã thay đổi một trăm tám mươi độ. Dù nàng nói cái gì, làm cái gì, mặc kệ tốt hay không tốt, Lý Kỳ đều khen ngợi hết lời, rất giống một kẻ nịnh nọt.



- Ngươi nhờ Vương tỷ tỷ làm cái này? Bạch Thiển Dạ nhìn Lý Kỳ, hỏi.




- Vậy chắc là rất đắt? Bạch Thiển Dạ nghi ngờ hỏi.



Lý Kỳ lắc đầu: - Không đắt, một chút cũng không đắt, hoàn toàn không mất một xu.



- Cái gì?



Bạch Thiển Dạ kinh hãi: - MộtMột xu cũng không cần?



- Đương nhiên.



Lý Kỳ gật đầu: - Tuy nhiên, nếu muốn được thẻ hội viên bình thường, thì phải gửi ba mươi xâu tiên. Thẻ hội viên Bạch Kim thì cần sáu mươi xâu tiền. Tiền vẫn là tiền của ngươi, chẳng qua là để tạm ở Túy Tiên Cư mà thôi. Sau này ngươi ăn cơm có thể dùng thẻ để thanh toán. Hơn nữa, người cầm thẻ tới Túy Tiên Cư ăn cơm, cũng có một số ưu đãi. Có thể nói là đáng đồng tiền bát gạo.



Rung động!



Bạch Thiển Dạ nghe xong liền thẫn thờ tại chỗ.



Tần phu nhân thấy bộ dáng này của Bạch Thiển Dạ, khóe miệng lộ nụ cười thản nhiên. Hôm trước lúc nàng nghe Lý Kỳ giới thiệu về thẻ hội viên, biểu lội của nàng cũng giống hệt Bạch Thiển Dạ.



- Xem ra cuộc sống sau này của Thái viên ngoại sẽ gian nan đây. Sau khi hồi phục tinh thần, Bạch Thiển Dạ hơi trầm ngâm, liền hiểu ra lợi ích trong đó, khẽ thở dài nói.



"Điều này còn phải nói ra sao. Lão tử chính là khắc tinh của lão hồ ly kia".



Lý Kỳ khẽ cười lạnh lùng.



Ba người hàn huyên một lúc, bỗng Trần đại nương cầm theo một cuộn vải đỏ chạy vào.



Cuộn vải này đương nhiên là Lý Kỳ nhờ bà ta chuẩn bị.



Lý Kỳ cảm ơn một tiếng, bảo Trần đại nương đặt cuộn vải lên mặt bàn.



Đợi cho Trần đại nương lui ra, Lý Kỳ mở cuộn vải. Chỉ thấy đó là ba miếng vải đỏ dài chừng một trượng được cuộn lại với nhau.