Bắc Tống Phong Lưu

Chương 817 : Sự ra đi của thiên tài (2)

Ngày đăng: 07:33 30/04/20


Dương Phàm ha ha nói:



- Đúng là nghe vua nói một buổi, hơn cả đọc sách mười năm mà, Dương mỗ đã hiểu ra rồi.



Từ Vệ nói:



- Kinh tế sử, ngài cứ yên tâm, chúng ta nhất định sẽ ủng hộ ngài.



Hôm nay bọn họ quả nhiên không uổng công. Mỗi người đều mang theo nụ cười hài lòng rời khỏi Thương Vụ Cục.



Lý Kỳ cũng thở dài, có điều, đây cũng chỉ là bắt đầu thôi, thuyết phục mấy người này thì dễ, nhưng muốn thuyết phục cả thiên hạ, đó không phải là chuyện đơn giản. Sau khi hắn thương lượng làm sao tuyên truyền việc tăng thuế ruộng với thuộc hạ xong, thì chuẩn bị trở về Túy Tiên Cư giải quyết cái bụng đang kêu réo.



Nhưng vừa ra cửa, thì thấy Ngưu Cao bước vội đến.



- Ty chức tham kiến Bộ soái.



Lý Kỳ nói:



- Có chuyện gì sao?



Ngưu Cao nhỏ giọng nói:



- Phía bắc gửi thư đến.



- Cái gì?



Trong lòng Lý Kỳ rét run, một loại cảm giác không ổn lan tỏa, bởi vì gián điệp hắn phái đi nước Kim còn chưa đến ba tháng, sao có thể có tin tức nhanh như vậy, vội đưa tay nói:




Sau khi bãi triều.



- Đại nhân, vừa rồi trên triều, Vương tướng rõ ràng là tạo áp lực cho chúng ta, muốn chúng ta nhanh chóng thi hành tăng thuế ruộng.



Tần Cối chau mày nói.



Lý Kỳ hỏi:



- Điều tra đất của lão ta tới đâu rồi.



Tần Cối nói:



- Đại nhân có điều không biết, việc này không cần chúng ta tra, Vương tướng tự mình phái người đi lấy khế đất về, có điều đó chỉ là đất của lão ta ở Kinh sư thôi, đất mà lão ta có không chỉ như vậy, tiền thuế này không là gì với lão ta cả.



Lý Kỳ cười dài nói:



- Nói như vậy, lão ta tin chắc là chúng ta không ra khỏi Kinh thành, luật mới này sẽ bị bóp chết từ trong trứng nước sao.



Tần Cối gật đầu, lại nói:



- Nhưng lão ta ngàn vạn lần không ngờ được, đại nhân đã âm thầm sắp xếp từ lâu, lợi dụng xây dựng kinh tế trải đường cho tăng thuế ruộng, có điều, đến lúc đó lão ta chắc chắn sẽ tìm mọi cách ngăn trở. Hiện nay Vương tướng quyền khuynh triều dã, ngày càng kiêu ngạo, càng lợi hại hơn trước kia, phàm là đối nghịch với lão ta, gần như đều chịu tổn thất nặng nề. Hiện nay trong triều rất nhiều người giận mà không dám nói. Hôm qua đại nhân không thượng triều, cho nên không biết, Vương tướng giáng chức ba trợ thủ đắc lực của Thái tử một lượt, dù là Tả tướng và Thái tử đích thân ra mặt, cũng không cách nào chống lại.



Lý Kỳ ồ một tiếng, cảm thấy rất hứng thú hỏi:



- Lão ta và Thái tử rốt cuộc có đụng chạm gì vậy?