Bắc Tống Phong Lưu

Chương 818 : Nên vận động rồi

Ngày đăng: 07:33 30/04/20


Tần Cối nói:



- Thực ra trước đây họ cũng không có ân oán gì, chỉ có điều Thái tử trước nay đều vô cùng tiết kiệm, mà Vương tướng lại rất xa xỉ, lúc đó Thái tử dâng tấu, buộc tội Vương tướng xa hoa lãng phí, kiêu ngạo ngang ngược, từ đó về sau, Vương tướng và Thái tử thủy hỏa bất dung, nếu không có đám người Tả Tướng tương trợ, chỉ e Đông cung không ổn rồi.



Lý Kỳ nheo mắt nói:



- Hình như lời nói của ngươi còn có hàm ý khác, nói đi, nơi này cũng không có người ngoài.



Tần Cối cũng không nhập nhằng nước đôi nữa, nghiêm mặt nói:



- Đại nhân, hiện nay trong triều thế lực của chúng ta rất mỏng manh, khắp nơi đều phải cẩn thận, hạ quan cho rằng chúng ta sao không nhân cơ hội này nương nhờ Đông cung, mượn thế lực của Đông cung đối phó Vương tướng, hơn nữa Thái tử hình như luôn coi trọng đại nhân, hạ quan biết đại nhân và Vận Vương có chút giao tình, nhưng quan hệ giữa Vận Vương và Vương tướng cũng không ít, đại nhân nên lấy đại cục làm trọng thì hơn.



Ngụ ý chính là, ám chỉ với Lý Kỳ, Vương Phủ rõ ràng muốn lật đổ Đông cung, nâng đỡ Triệu Giai, một khi Vương Phủ thành công, vậy ngày tháng của bọn họ sẽ càng không dễ sống.



Nhưng Tần Cối cũng biết xưa nay Lý Kỳ không thích mình xen vào chuyện của hắn, cho nên sau khi nói xong, trong lòng cũng vô cùng thấp thỏm, len lén liếc nhìn Lý Kỳ.



Nhưng, lần này Lý Kỳ không những không cảnh cáo y, ngược lại cười nói:



- Những lời ngươi nói rất có lý, nhưng vô công bất thụ lộc, chúng ta cứ thế đi tìm Thái tử, sẽ khiến người khác cảm thấy chúng ta miệng hùm gan thỏ, bị ép đến nỗi phải nương nhờ phía Thái tử, chẳng khác gì chó nhà có tang, những lời này, không chỉ tổn thương sĩ khí, hơn nữa chúng ta cũng không còn địa vị gì mà lên tiếng.



Tần Cối cau mày nói:



- Đại nhân nói rất có lý, vậy chúng ta nên làm sao?



Lý Kỳ ha hả nói:



- Để y chủ động tìm chúng ta.



...



Sau bữa trưa, Lý Kỳ đến Học viện Thái sư, lần này hắn đến cũng không phải tìm hai vị mỹ nữ Phong, Quý, mà là tìm Thái Kinh. Từ sau Vô Tướng yến, hắn cũng chưa từng chạm mặt Thái Kinh, có những thứ cũng nên đối diện.



May mắn là Thái Kinh cũng đang ở Học viện, hơn nữa còn có một người, chính là một trong những lục tặc Chu Miễn.



- Lý Kỳ bái kiến Thái sư, Chu Ngự sử cũng ở đây à! Hữu lễ, hữu lễ.



Lý Kỳ mỉm cười chắp tay với hai người, trong lòng lại nghĩ, lúc này Chu Miễn xuất hiện ở đây, lẽ nào…, nếu là thế, vậy hôm nay mình đến há chẳng phải là vừa đúng lúc sao.


- Gần đây lão phu thường đi lại trong Học viện, thỉnh thoảng tán gẫu vài câu với mấy lão sư kia, phát hiện hai người Trần Đông và Âu Dương Triệt này cũng là nhân tài, học vấn kiến thức vượt xa người khác, để bọn họ ở lại Học viện có chút không biết trọng nhân tài rồi, cho nên lão phu nghĩ, muốn tiến cử bọn họ cho Hoàng thượng, ngươi thấy thế nào.



Lão già này quả nhiên không ngồi yên rồi, có điều nếu ngài tiếp tục không làm gì, thì quân cờ mà ngài lưu lại trong triều đều sẽ bị Vương Phủ thanh trừng sạch sẽ. Lý Kỳ biết lão cáo già này đang mượn cơ hội thể hiện lập trường với mình, nhất thời mở cờ trong bụng, nói:



- Đây đương nhiên là chuyện tốt rồi, chỉ cần họ đừng đến Thương Vụ Cục của ta là được.



Thái Kinh ngạc nhiên nói:



- Tại sao lại vậy?



Lý Kỳ nói:



- Hai tên này, vừa cổ hủ lại cứng đầu, tuy rằng học vấn tốt, nhưng bản lĩnh đắc tội người khác cũng rất lợi hại. Hiện nay Thương Vụ Cục đã trở thành tấm bia cho nhiều người ngắm đến rồi, dù chỉ là một sai sót nhỏ cũng không chịu nổi, nếu hai người này tới, vậy cả ngày tại hạ cũng không cần làm gì cả, cứ đi theo phía sau họ là được rồi.



Thái Kinh cười khổ lắc đầu nói:



- Đây cũng là chuyện lão phu lo lắng, nên lão phu dự định để Thao nhi tiến cử hai người họ vào Đạo Lục Viện, trước tôi luyện một phen, nếu cả ngày bọn họ chỉ tiếp xúc với sử sách văn điển thôi mà còn có thể đắc tội với người khác, vậy cũng chứng tỏ bọn họ hoàn toàn không thích hợp làm quan. Ngươi cũng xem giúp ta, hai người họ đều là do ngươi dẫn vào, đặc biệt là Trần Đông, y có rất nhiều hiểu lầm với lão phu, lão phu bây giờ là lấy oán báo đức, cũng không mong y có thể lấy đức báo đức, chỉ cần đừng lấy đức báo oán là được.



Lý Kỳ gật đầu nói:



- Tại hạ sẽ nói với bọn họ, nếu bọn họ thật sự làm chuyện có lỗi với Thái sư, cũng không cần Thái sư ra tay, tại hạ sẽ cho bọn họ nếm mùi đau khổ.



Hắn nói câu này cũng không phải nói chơi, hiện nay Thái Kinh với hắn mà nói, là vô cùng quan trọng, Trần Đông nếu thật dám đối nghịch với Thái Kinh, hắn tuyệt đối không lưu tình, chuyện nhặt vừng bỏ dưa hắn sẽ không làm.



- Như vậy thì tốt.



Thái Kinh gật đầu, đứng dậy, vỗ vô đôi chân, đầy hàm ý nói:



- Ai nha, ngồi cũng lâu quá rồi, cũng nên vận động một chút.



Lý Kỳ cười nói:



- Thái quản gia còn chưa đến, hãy để tại hạ cùng Thái sư đi dạo vậy.



Tiểu tử này thật khéo hiểu lòng người. Thái Kinh cười ha ha nói:



- Vậy làm phiền ngươi rồi.