Bắc Tống Phong Lưu

Chương 831 : Nhổ tận gốc (3)

Ngày đăng: 07:34 30/04/20


Thái Kinh gật đầu nói: - Đúng vậy, lúc trước triều đình thiết lập ứng Phụng Cục, vốn dĩ là muốn quy hoạch thống nhất cống phẩm khắp nơi tiến cống. Nhưng, lại có vài người mưu lợi trong đó, khiến người ta khinh bỉ. Năm ngoái tội thần từng thu nhận không ít dân chạy nạn đến từ Giang Nam, bọn họ nói với tội thần, hiện giờ bách tính Giang Nam đều bị vây trong nước sôi lửa bỏng, dân chúng lầm than. Tội thần ban đầu không tin, vì thế âm thầm phái người xuống Giang Nam tìm hiểu, thế mới biết, hoá ra những quan lại này không ngờ giữa ban ngày ban mặt, mượn danh nghĩa của Hoàng thượng, tự tiện xông vào nhà dân chúng, tùy ý cướp đoạt tiền tài, nữ nhân, quả thật cực kỳ đáng giận. Không chỉ như vậy, đồ vật mà bọn họ cướp được đều làm của riêng, cống nạp cho triều đình không đến một phần. Hiện nay những quan lại này tên nào tên nấy còn giàu hơn cả quan nhất phẩm trong triều nữa.



Lần này Lý Kỳ thật sự bối rối, Thái Kinh nói như vậy, nhất định sẽ gồm cả cánh tay đắc lực Chu Miễn của lão ta nha, phải biết rằng Chu Miễn mới là Tổng đà chủ ứng Phụng Cục Giang Nam đó nha!



Tống Huy Tông nghe nói như thế, vậy không được nha, ngươi mượn danh nghĩa của ta đi cướp đọat thì thôi đi, đoạt rồi còn độc chiếm, thanh danh ta thì bị hủy, mà cũng chi chiếm được một phần, mua bán không phải làm vậy đâu, không khỏi long nhan đại nộ, đứng bật dậy nói: - Lời này của ái khanh là thật sao?



-Những lời này của tội thần là thật, không dám giấu diếm. Tội thần còn âm thầm thu được một



ít chứng cớ.L



-Mau mau trình lên.



-Dạ



Chỉ thấy một thái giám đang cầm một xấp tấu chương thật dày đua cho Tống Huy Tông.



Tống Huy Tông vội cầm lấy xem, càng xem sắc mặt càng âm trầm. Xem đến đoạn cuối sắc mặt đã tức giận không ngừng.



Các trọng thần bên dưới nhìn thấy, đều sợ hãi khôriỊg thôi, trò đùa này lớn quá rồi đó, làm không tốt Thái Kinh lão cũng có góp phân đó



-Ầm



Tống Huy Tông đột nhiên vỗ bàn một cái thật mạnh, phẫn nộ quát:



-Buồn cười, buồn cười, đám này chỗ nào giống quan lại của Trẫm chứ. Rõ ràng chính là một
Triệu Hoàn cũng đứng ra nói: - Nhi thần cũng đồng ý với Thái sư, theo lời Kinh tế sử, sự tồn tại của ứng Phụng Cục hại nhiều hơn lợi.



Tống Huy Tông nghe đến đây, sắc mặt cũng có chút biến đổi, lại nghĩ tới hoá ra cống phẩm tới tay chỉ có một phần, sự tức giận xông thẳng lên đầu, nói: - Được. Trẫm sẽ tin tưởng lời của nhị vị ái khanh, bắt đầu từ hôm nay, phế bỏ ứng Phụng Cục.



-Hoàng thượng anh minh.



Quần thần cùng hô lên. Thái Kinh ra quân ngày đầu tiên quả nhiên không khiến người khác thất vọng, hành động này cũng không nhỏ nha.



Tống Huy Tông lại nói: - Tuy nhiên, đám tham quan ô lại này quyết không thể nhân nhượng, bọn họ dám lợi dụng Trẫm mà vơ vét của cải, thật sự là quá ghê tởm.



Thái Kinh nói: - Hoàng thượng, việc này tội thần nghĩ giao cho Thương Vụ Cục xử lý là thích hợp nhất.



Tống Huy Tông sửng sốt, nói: - Ái khanh nói vậy là sao?



Thái Kinh nói: - Thương Vụ Cục vốn là điều tiết quản lý tiền tài trong tay dân chúng, trong này lại có quan hệ đến thiên hạ dân sinh, mà tội lỗi mà đám tham quan phạm phải đều không tránh khỏi liên quan đến tiền tài, số tiền tài này đều đoạt được trong tay dân chúng, vừa lúc một chính một phản, Hoàng thượng có thể mượn cớ cải cách, lệnh cho Thương Vụ Cục âm thầm điều tra việc này. Hành động này vừa không rút dây động rừng, vừa cho Thương Vụ Cục quyền lực tương ứng, cũng có chỗ tốt đối với phổ biến cải cách. Mà, đồng thời thi hành luật mới ở Giang Nam, cũng có thể thuận thế diệt trừ đám tham quan đó, nhất tiễn song điêu, vĩnh tuyệt hậu hoạn.



Tống Huy Tông nghe được cực kỳ vui mừng, nói: - Ái khanh nói rất đúng ý Trẫm. Lý Kỳ.



-Có vi thần.



-Việc này cứ giao cho ngươi tra rõ, cần phải một lưới bắt hết đám tham quá đó.



-Vi thần tuân mệnh.