Bắc Tống Phong Lưu

Chương 856 : Trời giáng niềm vui

Ngày đăng: 07:34 30/04/20


Lúc trước Đồng Quán suất lĩnh đại quân “Chiến thắng trở về” trở về, tuy rằng được phong làm Quảng Dương Quận vương, khai sáng tiền lệ thái giám làm Vương , nhưng lại mất đi cái chức vị quan trọng Xu Mật Sứ này, không thể nghi ngờ là minh thăng ám giáng (bề ngoài là thăng, bên trong ngầm giáng). Hành động này của Tống Huy Tông rõ ràng chính là kiêng kị danh vọng của Đồng Quán ở trong quân , cố ý giết uy phong của ông ta, đạo lý kia, ai cũng hiểu được, bao gồm chính Đồng Quán, ông ta cũng biết lúc này hẳn là nên khiêm tốn rồi, bằng không có thể sẽ đưa tới họa sát thân, nhưng ông ta cũng không nóng nảy, bởi vì ông ta biết, một khi có chiến sự, Tống Huy Tông đầu tiên nghĩ đến nhất định là ông ta, cho nên ông ta đang chờ đợi một cái cơ hội, nhưng mà,điểm này Thái Du tự nhiên cũng hiểu được.



Mà loại tâm lý này củaTần Cối đúng là lợi dụng bọn họ, thu lợi từ tay người khác, kỳ thật y còn có một ý nghĩ khác không nói, đó là khơi mào bất hòa giữa Thái Du và Đồng Quán , ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, là một mũi tên trúng hai con nhạn, không thể không nói, Tần Cối thật có đủ mưu mẹo âm độc, mới là một quan nhỏ ngũ phẩm đã cả gan đi chọc đến đại quan nhất phẩm, có thể thấy được y trời sinh là vì tranh tài đoạt lợi mà sống, có thể tưởng tượng được nếu y xuống Giang Nam thì nhất định sẽ nổi tinh phong huyết vũ như lời y nói, nhổ cỏ là phải nhổ tận gốc.Kỳ thật tất cả những điều Tần Cối làm đều là vì Lý Kỳ bởi y biết rõ quyền lực trong tay Lý Kỳ càng lớn thì y cũng đi lên càng cao



Nhưng Tần Cối càng bộc lộ tài năng thì Lý Kỳ càng kiêng kị y, cái này cũng làm Tần Cối bất ngờ , không biểu lộ thần sắc nói:



- Vậy ai mới là người thích hợp cho việc ấy?



Tần Cối trong lòng đã tính trước nói:



- Hạ quan có chọn một người , tin Anh quốc công nhất định sẽ không phản đối.



- Ai?- Người này họ Hàn, tên Thế Trung.



- Hàn Thế Trung --- cái gì, ngươi nói Hàn Thế Trung?Lý Kỳ kinh ngạc nói.



Tần Cối đối với nét mặt của Lý Kỳ cảm thấy khó hiểu, nói:



- Đại nhân, chẳng lẽ người quen biết Hàn Thế Trung?



Lý Kỳ ngẩn người ra, Tần Cối đề cử Hàn Thế Trung, này con mẹ nó là cái thói đạo gì hả! đầu chỉ cảm thấy có chút choáng váng. Nói:



- Có nghe qua đôi chút,có nghe qua đôi chút, mà Ngươi và y rất thân nhau sao?Tần Cối lắc lắc đầu nói:



- Ta với y chưa từng gặp mặt.



- Vậy vì sao ngươi đề cử y?



- Đầu tiên, ban đầu ở trong chiến dịch bình định Phương Lạp, chính là đó Hàn Thế Trung bắt được Phương Lạp đấy, còn xuất sư nổi danh nữa. Tiếp theo, khi Đại Tống ta xuất binh phạt Tây Hạ, Hàn Thế Trung từng lập kỳ công, tất cả tướng lĩnh đều vô cùng tán thưởng y, vì thế liên danh báo lên cho triều đình, hy vọng có thể đặc biệt đề bạt Hàn Thế Trung. Nhưng, lúc ấy chủ trì biên sự Quảng Dương Quận vương lại hoài nghi tính chân thật của hồi báo, chỉ đồng ý cho Hàn Thế Trung thăngmột cấp. Cuối cùng, lần này phạt Liêu, Hàn Thế Trung cũng đi, và không thể bỏ qua công lao, nhưng Quảng Dương Quận vương không có báo lên công lao của y, nói cách khác, y cũng không phải là người của Quảng Dương Quận vương, cũng không phải người của đại nhân, chỉ bằng điểm này, y chính là người thích hợp nhất để chọn, nếu là bình thường Anh quốc công có lẽ còn có thể nghĩ là phái người của mình đi, nhưng la do ơ phía trước chúng ta đề cử Quảng Dương Quận vương, Anh quốc công nhất định sẽ thấy tốt thì lấy, chấp nhận cho Hàn Thế Trung cầm binh. Người này không chỉ dũng mãnh thiện chiến hơn nữa không sợ cường quyền, về công về tư, đều là người chọn tốt nhất.



Lý Kỳ nghe được liên tiếp gật đầu. Hiếu kỳ nói:- Ta nói Tiểu Tần à, ngươi sao mà cái gì cũng biết hả?



Tần Cối cười nói:



- Đại nhân quên, hạ quan là nhậm chức ở Thái Học Viện sao, nơi đó Thái Học Sinh cả ngày bàn bạc quốc sự, ta cũng nghe được không ít.



- Thì ra là thế.



Lý Kỳ thoáng gật đầu, thầm nghĩ, Hàn Thế Trung này năng lực quân sự không thua gì Nhạc Phi, là người năng công thiện thủ, về sau khẳng định nhờ cậy nhiều vào y, sao không nhân cơ hội này quen biết y trước. Nói:- Vậy Hàn Thế Trung này bây giờ đang ở đâu?



Thật ra lúc này Tần Cối lại ngây ngẩn cả người, nói:



- Hạ quan cũng là đột nhiên nghĩ đến y, cũng không biết y ở nơi nào.
Quý Hồng Nô vừa mới chuẩn bị đứng dậy, Lý Kỳ trừng hai mắt, nàng lại nằm xuống đàng hoàng.Qua nửa canh giờ, rốt cuộc thầy lang đã tới. Lý Kỳ đã sớm không kiên nhẫn được nữa rồi, lập tức khiến ông ấy bắt mạch cho Quý Hồng Nô.



Một lúc sau, thầy lang kia lau mồ hôi, hiện giờ kinh thành ai không biết đại danh của Lý Kỳ, ông ấy cũng hồi hộp quá, mãi đến nhiều lần chuẩn đoán chính xác hắn mới đứng dậy, hướng tới Lý Kỳ chắp tay nói:



- Chúc mừng, chúc mừng.



Lý Kỳ kinh ngạc nói:



- Chúc mừng? Ông đùa bỡn ta a!- Không dám, không dám, là --- là phu nhân có tin vui rồi.



- Có---có tin vui



Lý Kỳ nhất thời ngây dại, suy nghĩ ngắn ngủi, mở trừng hai mắt, hai tay nắm chặt cánh tay thầy lang kia, không dám tin nói:



- Lang trung, tin vui này là chỉ



- Ồ , chính là mang bầu.



- Mang bầu?Tần phu nhân, Lý Kỳ, Quý Hồng Nô ba người cùng lúc ngẩn người ra.



Hồi lâu, Lý Kỳ đột nhiên như phát điên đấy, lay mạnh tên thầy lang kia, vui vẻ nói: - Ông nói là ta được làm cha sao?có phải là ý này không?



Thầy lang kia bị Lý Kỳ lanh mạnh xém chút làm gãy hết xương cốt của lão già, vội vàng gật đầu nói:



- Đúng, đúng, đúng, đại nhân nói không sai.



- Ta được làm cha rồita được làm cha rồi.



Lý phó sư lẩm bẩm mấy câu đột nhiên ma xui quỷ khiến thế nàoxoay người ôm lấy Tần phu nhân, cười ha ha nói:



- Phu nhân, ngươi nghe thấy không , ta được làm phụ thân rồi, ta được làm phụ thân rồi.



Tình huống như thế nào?



Quý Hồng Nô và thầy lang đều sợ ngây người, hơi hơi há mồm, ngơ ngác nhìn Lý Kỳ và Tần phu nhân.



Tần phu nhân nhất thời si ngốc, lửa giận dần dần thay thế niềm vui bất ngờ, bao trùm lên đôi mắt đẹp đó.Không --- không đúng, sai lầm rồi, sai lầm rồi, giống như ôm nhầm người. Lý Kỳ đột nhiên kịp phản ứng, không khỏi sợ run cả người, tần suất la lên dần dần chậm lại, vẻ mặt đổ mồ hôi, phía sau lưng lập tức ướt đẫm, đôi mắt vừa chuyển, đột nhiên buông Tần phu nhân ra, nhào lên trên giường, hung hăng hôn hít Quý Hồng Nô ngoài miệng , vui vẻ nói:



- Hồng Nô, muội nghe thấy không, muội sẽ làm mẫu thân, ta làm phụ thân rồi, ha ha. . . !



Trong lòng lại nghĩ con ta số khổ, còn chưa sinh ra phải thay cha ngươi chắn đao, phụ thân thật sự là thẹn với con, chờ con ra đời, phụ thân nhất định làm rất nhiều món ngon đấy, không không không, phụ thân đợi tí sẽ đi làm.