Bắc Tống Phong Lưu

Chương 859 : Hỏi vợ (2)

Ngày đăng: 07:34 30/04/20


Chỉ trong chốc lát, Lý Kỳ đã chạy lại, mồ hôi đầy đầu, hai tay vội đưa ra phía trước, một ánh kim quang chợt lóe, khiến hoa cả mắt, nhưng vẫn đủ thấy hay tay hắn đang cầm một cây kim đao, cây kim đao này chính là tượng trưng cho danh xưng Kim Đao Trù Vương của hắn.



Bạch phu nhân ngạc nhiên hỏi:



- Ngươi làm cái gì vậy?



Lý Kỳ cười ha ha nói:



- Hỏi vợ.



- Hỏi vợ?



Bạch phu nhân kinh ngạc kêu lên.Lý Kỳ gật đầu nói:



- Đúng vậy. Cháu xin lấy danh nghĩa Kim Đao Trù Vương ra để hỏi vợ, cây kim đao này xem như sính lễ, đợi Thất Nương quay về, cháu lập tức đón nàng về dinh.



Bạch phu nhân ngây người hồi lâu, nói:



- Đây chẳng phải là thứ Hoàng Thượng ban cho ngươi sao?



Lý Kỳ cười ha ha nói:



- Hôm nay cháu xin tặng cây kim đao mà Hoàng Thượng ban này cho Thất Nương. Sắp tới Hoàng Thượng lại ban tiếp cho hôn lễ, tính ra cháu phen này thắng lớn rồi.



- Quả không hổ là dân buôn, tính toán ra phết.



Bạch phu nhân gật đầu cười, cảm thấy rất hài lòng với hành động vừa rồi của LýKỳ. Đến nay Vương Phủ đã ngã ngựa, còn Lý Kỳ thì lại dựa vào Thái Tử, đồng nghĩa với việc chung một chiến hào với Bạch Thì Trung, cho nên bà ta cũng không cần phải quá kiêng dè nữa, đoạn đưa tay đỡ lấy cây kim đao, nói:



- Coi như ngươi còn chút lương tâm, được rồi, lễ vật thì ta nhận, ta hôm nay chính thức đồng ý gả Thất Nương cho ngươi. Tuy nhiên, xem ra nữ nhân của ngươi còn nhiều hơn kim đao nhiều nhỉ.



Cái câu hỏi này thì sao có thể làm khó loại người quái kiệt như Lý Kỳ, đoạn nghiêm túc nói:



- Cây kim đao này là độc nhất vô nhị, cháu dùng nó làm lễ vật, cũng là để thể hiện rằng địa vị của Thất Nương trong lòng cháu cũng là độc nhất vô nhị, không thể thay thế. Hơn nữa đây còn là lời thề hẹn của cháu đối với Thất Nương.



Lời này thì không giả, Bạch Thiển Dạ trong lòng hắn đúng là không ai có thểthay thế được, hơn nữa hắn vẫn luôn cảm thấy áy náy với nàng, dù sao thì không phải nữ nhân nào cũng sẵn sàng chia sẻ nam nhân của mình với người khác, trong số những nữ nhân của hắn, thì Bạch Thiển Dạ hi sinh cho hắn nhiều nhất, tấm chân tình này hắn khắc cốt ghi tâm.



- Thề hẹn? Thề hẹn cái gì? 




- Đa tạ.Lý Kỳ uống một hớp trà, cười ha hả nói:



- Gần đây khó thấy bóng dáng viên ngoại quá!



Thái Mẫn Đức cười nói:



- Lý công tử bận rộn như thế, Thái mỗ nào dám tới quấy rầy.



- Ta thấy không phải vậy đâu, từ sau khi Anh Quốc Công trở về, viên ngoại luôn giữ khoảng cách với Túy Tiên Cư bọn ta đó chứ!



Lý Kỳ cười nửa miệng nói.



Thái Mẫn Đức cứng đơ người, cười gượng nói:



- Xem ra không gì là giấu nổi công tử rồi.



Lý Kỳ xua tay nói:- Nhưng xin viên ngoại cứ yên tâm, điều này thì ta có thể hiểu, dù sao thì mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh.



- Công tử có thể nghĩ được như vậy thì thật chẳng còn gì bằng.



Thái Mẫn Đức cảm kích nói.



Lý Kỳ cười nói:



- Nếu đã như vậy, không hay viên ngoại hôm nay tới đây có gì dặn dò?



Thái Mẫn Đức ngồi thẳng người lên, một vẻ nghiêm nghị nói:



- Thái mỗ hôm nay đến đây, quả là có việc muốn thương lượng với công tử.



Lý Kỳ nói:



- Việc gì vậy?Thái Mẫn Đức nói:



- Là thế này, Thái mỗ muốn xin công tử một chức quan.