Bắc Tống Phong Lưu

Chương 860 : Mảnh ghép cuối cùng

Ngày đăng: 07:34 30/04/20


Xin làm quan? Lý Kỳ ngây người một hồi lâu, dường như không tin vào tai mình nữa, đoạn hỏi:



- Viên, viên ngoại, ông, ông nói gì?



Thái Mẫn Đức bình tĩnh nói:



- Thái mỗ muốn xin công tử một chức quan.



- Ông muốn làm quan?



Thái Mẫn Đức gật đầu nói:



- Thái mỗ chính là có ý đó, trong cải cách của công tử, thì quan có thể làm thương nhân, vậy thương nhân hẳn là cũng có thể làm quan chứ, cũng giống như công tử vậy.Con cáo già này quả là thích dọa người ta, nửa năm không đến, đã đến thì lại lớn giọng vậy, lẽ nào lão ta đến đây gây hấn chăng? Lý Kỳ điềm nhiên nói:



- Viên ngoại và Anh Quốc Công có quan hệ tốt như vậy, hà tất phải tìm ta.



Thái Mẫn Đức tự tin nói:



- Thực ra với thực lực hiện tại của Thái mỗ thì muốn mua một chức quan cũng chẳng phải việc khó.



- Đúng thế, đúng thế. Vậy ông còn đến tìm ta làm gì?



Lý Kỳ gật đầu nói.



Thái Mẫn Đức lắc đầu đáp:



- Những kẻ mua quan kia đều muốn tìm kiếm chút vinh dự, Thái mỗ chỉ là một người bình thường, trong mắt mình chỉ có làm ăn buôn bán, chẳng có hứng thú gì vớiviệc làm quan cả.



Lý Kỳ kinh ngạc nói:



- Viên ngoại, ông làm ta khó hiểu quá rồi đó, vừa rồi nói là muốn xin ta một chức quan, giờ lại bảo là không muốn làm quan, vậy rốt cuộc ý ông là gì?



Thái Mẫn Đức cười ha ha nói:




Thái Mẫn Đức khẽ liếc mắt nhìn Lý Kỳ, nom điệu bộ tự tin lắm. Lão đã dám đến đây xin làm quan, thì nhất định đã chuẩn bị kĩ càng, chứ không phải là chỉ nói bừa.Điểm này thì cũng khá giống Lý Kỳ.



Một lúc sau, Lý Kỳ bỗng cười nói:



- Viên ngoại nói đúng lắm, tuy nhiên, việc gì cũng có hai mặt của nó, ô ng có thể giúp ta phổ biến tân pháp, nhưng đồng thời cũng có thể lợi dụng tân pháp để trục lợi.



Thái Mẫn Đức nói:



- Thái mỗ cho rằng công tử lo lắng quá rồi, Thái mỗ tuyệt đối không làm cái việc ngu xuẩn đó, chỉ dựa vào thế lực của công tử, Thái mỗ cũng đã không dám mưu lợi gì rồi, ngộ nhỡ người khác phát giác ra, công tử chỉ cần sử dụng Thương Vụ Cục nhằm vào Thái mỗ, thì Thái mỗ ăn đủ. Điều này khác nào lấy trứng chọi đá. Thái mỗ nhất định lấy đại cục làm trọng, tận tâm tận lực làm tốt công việc, thực ra, chỉ cần Thái mỗ có thể tham gia vào là ta đã đạt được đủ lợi ích rồi, các mối quan hệ lợi ích trong đó hẳn là công tử cũng biết, căn bản là không cần phải giở thêm bất kì thủ đoạnnào khác.



Cũng đúng, dù sao thì hiện nay ta nắm trong tay kinh tế của toàn quốc, cần gì phải kiêng dè hắn, kẻ buôn bán nào dám đối đầu với ta, là tự tìm đến chỗ chết. Lý Kỳ cân nhắc đi cân nhắc lại, cảm thấy Thái Mẫn Đức đúng là một sự bổ sung hoàn hảo, đoạn gật đầu nói:



- Được rồi, ta đồng ý với ông, để ông vào Cục Thương Vụ, ông mau quay về chuẩn bị đi, ngày mai cũng với bọn Tần Học Chính khởi hành đi Giang Nam.



Thái Mẫn Đức mừng rỡ nói:



- Vâng vâng vâng, Thái mỗ xin về chuẩn bị.



Lý Kỳ gật đầu nói:



- Đợi ông chuẩn bị xong thì đi với ta một chuyến đến Cục Thương Vụ, ta cònchút việc muốn bàn giao cho ông.



Thái Mẫn Đức sững người lại, rồi lập tức cười ha ha nói:



- Thực ra Thái mỗ cũng chẳng có gì phải chuẩn bị cả, hay bây giờ ta đi luôn?



Xem ra lão đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ từ trước, haizz, lại để con cáo già này đắc ý rồi. Lý Kỳ trong lòng không khỏi gượng gạo, thậm chí còn cảm thấy chút gì đó như là đã thua một trận, đoạn nói:



- Bây giờ ta còn có chút việc, để chiều đi.



- Cũng được, cũng được.