Bắc Tống Phong Lưu

Chương 861 : Chó ngáp phải ruồi

Ngày đăng: 07:34 30/04/20


Mã Kiều ngạc nhiên hỏi:



- Thế là cớ làm sao?



Tần Cối cười nói:



- Nghe những gì đại nhân vừa nói, tên quan đó chắc chắn không phải quan thanh liêm, còn Hoàng Tam Nguyên chắc chắc cũng là điêu dân. Hai tên đó chính là đối tượng chúng ta hỏi tội trong chuyến đi lần này. Cho dù đại nhân có không nói, bản quan cũng nhất định không dung thứ bọn chúng, cho nên bất luận thế nào, hai tên đó khó lòng thoát khỏi tội chết.



Lý Kỳ thấy Tần Cối nói rất có lí, bèn chỉ đạo:



- Thế này đi, Tần Học Chính, đến lúc đó ngươi dẫn giải hai tên đó về kinh thành, đích thân ta xử lí bọn chúng.Tần Cối cười nói:



- Hạ quan rõ rồi.



Mã Kiều buồn bực nói:



- Nhưng mà



Lý Kỳ nói luôn:



- Chẳng nhưng nhị gì hết, lẽ nào ngươi vì ham muốn của bản thân mà sẵn sàng để kẻ thù của sư muội hoành hành trên đời này thêm mấy ngày nữa sao? Đây là việc nam nhân nên làm đó à?



Mã Kiều vội nói:



- Đương nhiên là không.- Không phải thì tốt. Ngươi kể cho Tần Học Chính nghe tình hình cụ thể đi.



Lý Kỳ nói rồi quay đầu lại hô lớn:



- Trần Đông, Âu Dương, hai ngươi qua đây.



Tần Cối biết ý ra hiệu mời Mã Kiều, hai người dẹp sang một bên nói chuyện.



- Đại nhân có gì dặn dò?



Trần Đông, Âu Dương tiến lên chắp tay nói.



Lý Kỳ nhìn hai người một lượt, nói: 
- Còn ai khác ngoài cái thằng Vương Tuyên Ân, tuy nhiên bọn chúng cũng chẳng khá hơn bọn ta. 



Hồng Thiên Cửu hứng thú nói:



- Đại ca, có điều huynh không biết, đêm qua suýt chút nữa bọn ta phá sập Nghênh Xuân Lâu rồi. Ngay cả đến Thiếu doãn phủ Khai Phong cũng đích thân đến, sao nào, lợi hại chứ?- Hả?



Lý Kỳ vẻ khó hiểu nói:



- Việc này lẽ nào đáng tự hào vậy sao? Tuy nhiên ta có nghe nói Vương Tuyên Ân gần đây rất khép kín, các ngươi thế nào mà lại đánh nhau vậy?



Cao Nha Nội cười khà khà nói:



- Thực ra việc này cũng có liên quan đến ngươi.



Lý Kỳ kinh ngạc hỏi:



- Liên quan tới ta?



Hồng Thiên Cửu gật đầu lia lịa, hứng trí dạt dào kể hết.



Lý Kỳ vừa nghe đoạn mở đầu, lập tức kinh ngạc thất sắc, nhấc tay lên, nghi hoặcnói:



- Đợi chút, con mẹ thằng nào nói với các ngươi Chúc Mãng là do ta cử đi? Còn nữa, còn nữa, ta khi nào tặng chó cho các ngươi? Đây là tin đồn chó chết nào vậy hả?



Hồng Thiên Cửu lắc đầu nói:



- Chẳng có ai tung tin cả, đây, đây là do bọn ta đoán bừa thôi.



- Đoán bừa?



Cao Nha Nội cười gian nói:



- Đúng thế! Ta biết Vương Tuyên Ân căm hận ngươi nhất, nên mới mượn ngươi chọc tức y, không ngờ là tên tiểu tử đó lại tin thật. Lúc đó ngươi không nhìn thấy chứ, y tức giận đến mức suýt lăn đùng ra, ha ha, thực ra ngươi đâu có thông minh đến vậy, thế mà y cũng tin, thật là ngu xuẩn quá.Khắc tinh, tuyệt đối là khắc tinh, việc này mày đoán con mẹ nó thế mà đúng. Lý Kỳ bị một trận hoa mắt váng đầu, đoạn rít lên nói:



- Các ngươi thật là điên cả rồi, việc như thế mà có thể tùy tiện đoán bừa được sao. Các ngươi thích đoán đến thế, thì mau mà đi xem bói cho xong.