Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không

Chương 38 :

Ngày đăng: 17:09 18/04/20


Lúc tiếng đập cửa vang lên, Từ Văn đang ở phòng bếp đun nước nấu mì.



Nhưng sau khi mở cửa, Từ Văn sững sờ tại chỗ, đừng nói đun nước nấu mì, cho dù nấu bom, cũng nháy mắt quên đến không còn một mảnh.



Thẳng đến khi ở phòng bếp phát ra thanh âm từ từ quỷ dị, Từ Văn bế tắc đứng ở cửa lúc này mới cấp tốc chạy về phòng bếp, mì đã muốn nấu thành cháo thậm chí tràn ra rơi vãi đầy đất, Từ Văn luống cuống tay chân dọn dẹp, Từ Úy khí định thần nhàn xem xét.



“Anh, anh tới làm chi, ha hả, đêm hôm khuya khoắt rồi, giả ma dọa người a…” Từ Văn vừa khom lưng nhặt lên một cây cải, vừa hướng Từ Úy oán trách



“Em có phải đã làm chuyện gì xấu hay không nha.” Từ Úy hai tay vẫn ôm trước ngực, câu nghi vấn, ngữ khí khẳng định.



“Không có a, sao lại nói như thế?” Từ Văn vẫn ngồi chồm hổm trên mặt đất không dám đứng lên.



“Em đừng nắm cây cải kia, nước đều nặn ra hết rồi.” Từ Úy có chút buồn cười nhìn em gái nắm rau cải đến chảy nước.



“Nga.” Từ Văn có chút xấu hổ ném vào thùng rác, hướng anh trai lộ ra tươi cười đơn thuần vô hại, “Anh tới làm chi, có chuyện gì sao?”



Từ Văn đương nhiên không tin ông anh sẽ giữa đêm giữa hôm tốt bụng đến thăm cô, nhất định là có chuyện, hơn nữa là tương đối quan trọng.



“Em gái, chúng ta nói chuyện.”



Từ Úy đột nhiên bắt đầu trở nên nghiêm túc, lấy tay vỗ vỗ bả vai Từ Văn, vỗ đến nỗi Từ Văn thiếu chút nữa nằm úp sấp trên mặt đất.



“Anh, chuyện gì mà nghiêm trọng như thế?”



Từ Úy nhíu mày kéo em gái đứng dậy, một đường quay về ghế sa lon trong phòng khách, sau đó ngồi xuống mặt đối mặt, bày ra tư thế đàm phán.



“Em hôm nay nói gì cùng Tiểu Ly thế.” Như trước là ngữ khí cực kỳ khẳng định, “Bằng không sao cậu ấy đột nhiên nói không chơi chứ?”



“A? Không chơi nghiêm trọng như vậy…” Từ Văn hơi chột dạ gãi gãi đầu, bị ánh mắt lợi hại kia của anh trai nhìn chăm chú, giống như yêu quái gặp kính chiếu yêu, không chỗ nào che giấu…



Được rồi, nếu vậy, nên nói trắng ra đi.



Dù sao từ nhỏ đến lớn bản thân mình mỗi lần nói dối đều bị anh ấy vạch trần…



“Em nói với cậu ấy nói mấy câu thôi…”



“Nói gì?” Thanh âm đột nhiên bắt đầu lạnh, làm hại lông tơ toàn thân Từ Văn dựng lên.



“Em, em nói em là bạn gái của anh, kêu cậu ta rời khỏi anh.”



Từ Văn nuốt nuốt nước miếng, không như trong dự đoán Từ Úy hướng chính mình nổi giận, ngược lại trầm lặng lắng nghe.



Chẳng lẽ anh ấy muốn bùng nổ trong im lặng… Cùng lắm thì nhốt trong WC một lần nữa.



Từ Văn hướng trần nhà trở mình một cái xem thường, được rồi, dù sao chờ một chút anh thích đánh thế nào chửi thế nào thì cứ vậy, hôm nay mình không thèm đếm xỉa tới!



“Anh, em nói thật với anh, nhiều năm như thế rồi, em chưa thấy anh cười vui vẻ như vậy. Từ khi anh nói phải giám sát em sau đó lấy hào của em chơi trò chơi tới nay, em phát hiện anh tươi cười càng ngày càng nhiều, trước kia anh cả ngày nghiêm mặt lạnh lùng đi làm tan ca ăn cơm ngủ giống như một cái máy…”



Từ Văn trộm liếc nhìn anh trai như cũ giống cái máy nghiêm mặt lạnh lùng, nhưng lắng nghe rất chăm chú…



Nuốt một ngụm nước bọt nói tiếp: “Lúc trước anh cũng từng lấy tài khoản của em chơi huyễn tưởng, khi đó anh còn nói, trò chơi đó thật sự là yếu trí a, đánh quái thăng cấp lại vô vị, thật không biết có gì hay mà chơi. Nhưng bây giờ… em thấy anh chơi thật vui vẻ a, em từng hỏi bọn Lá sen, họ nói anh mỗi ngày lên tuyến một lần a…”



Từ Úy nhíu mày, có chút không kiên nhẫn, “Em dài dài dòng dòng cuối cùng là muốn nói cái gì đây? Nắm trọng điểm.”



“UHm…” Từ Văn nắm chặt tấm đệm trên ghế sa lon, “Có phải hay không bởi vì Tiểu…”



“Ân?”



“Em nói, anh có phải yêu thích Tiểu Ly sau đó mới chơi trò võng du mà anh chê là buồn chán, nhạt nhẽo và yếu trí kia không…”
“Nếu không có cậu ở đây, tiền này chẳng qua cũng chỉ là con số mà thôi, Tiểu Ly cậu vẫn không hiểu ý của tôi sao?”



“Không hiểu – – “



“Tôi chơi đến bây giờ cũng là vì cùng cậu a, làm gian thương kiếm tiền này cũng là vì cậu a, bằng không tôi cấp bậc vừa thấp, lại lười thăng cấp, kiếm nhiều tiền như vậy làm gì a? Tôi nghĩ cậu sắp chơi đến mãn cấp cần làm trang bị, cho nên chuẩn bị trước cho cậu, tôi muốn làm hậu thuẫn vững chắc nhất của cậu nha.”



“A… anh không cần phải làm đến loại tình trạng này…”



“Bởi vì tôi thích cậu a ^_^ “



“Ách… Tuy trước kia thời gian chúng ta còn là vợ chồng thường xuyên đùa giỡn đến đùa giỡn đi, nhưng bây giờ nếu đã muốn ly hôn, tôi cảm thấy có lẽ không nên nói những lời quá buồn nôn tốt hơn…”



“Tôi hiểu rồi.”



“Hiểu cái gì a?”



“Tôi trước kia từng nói quá nhiều lần câu “Bà xã anh yêu em” linh tinh… cho nên cậu đối với những lời này đã muốn sản sinh miễn dịch… Bởi vì nơi này chẳng qua là trò chơi thôi, nói lời yêu thương gì cũng không cần chịu trách nhiệm, cho nên cậu cũng chưa từng tin tưởng, đúng hay không.”



Chính là đạo lý này a…



Tuy, rất hy vọng đây là thật…



Nhưng sau khi hắn đã từng nói vô số lần bà xã anh rất nhớ em, bà xã anh rất yêu em, bà xã hôn nhẹ sao sao ôm một cái…, thật sự, không có cách nào thuyết phục bản thân tin tưởng a…



Tiểu Ly đang ở đó buồn bực, đột nhiên nghe được tiếng chuông điện thoại “Bài ca con heo” bắt đầu vang lên.



Tiểu Ly có chút thấp thỏm nhìn bạn cùng phòng, sau khi cảm thấy bọn họ không có chú ý tới mình, mới len lén cầm di động chạy tới ban công nghe điện thoại.



“Uy…” Tiểu Ly phát hiện thanh âm của mình cũng hơi mất tự nhiên.



“Tiểu Ly, tôi thích em.”



Mãi đến sáng ngày thứ hai, bên tai Tiểu Ly vẫn như cũ vọng lại câu nói kia.



Tiểu Ly, tôi thích em.



Thanh âm điềm đạm, giống như vây quanh toàn thân mình, vừa ấm áp lại dễ chịu.



Thích… Sao?



Gọi điện thoại đến nói như thế, hình như không giống nói giỡn nha, nhưng… Lại quá mức đột ngột.



Vì sao đột nhiên thích rồi vậy? Mới gặp mặt qua một lần mà thôi, hơn nữa với ánh mắt của hắn, không phải nên tìm một cô gái xinh đẹp ôn nhu hiền thục sau đó sinh con ở nhà làm bà chủ gia đình mới đúng chứ? Tiểu Ly thật sự nhìn không ra nam sinh trưởng thành hơi cao cao hơi gầy gầy trước ngực không có chút thịt trong gương kia… Có cái gì để thích đi.



Nhưng hắn lại thật sự gọi điện đến nói rõ, cũng bởi vì ở trong trò chơi nếu đánh chữ chính mình không tin, kết quả liền… Gọi điện thoại đến, chính miệng nói.



Tiểu Ly cúi đầu mắt nhìn di động bởi vì bị câu nói kia của hắn dọa lỡ tay ném hư, thở dài bất đắc dĩ.



Chơi trò chơi, sao gặp phải hắn vậy chứ?



Oan nghiệt a…



Nhưng mà đang lúc Tiểu Ly cầm lược chải mái tóc lộn xộn như tổ chim, đột nhiên truyền đến một trận đập cửa.



“Chung Ly, dưới lầu có người tìm, nói là anh họ cậu, kêu là Từ Úy a.”



Ba một tiếng, lược gãy rồi.