Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không

Chương 39 :

Ngày đăng: 17:09 18/04/20


Ánh mặt trời sáng sớm xuyên qua cây đa thẳng tắp trên đường trường, trên mặt đất tỏa ra những quang ảnh loang lổ, rất nhiều sinh viên cưỡi xe đạp qua lại không ngớt trong sân trường, khiến toàn bộ con đường có vẻ vô cùng chen chúc.



Lúc này chính là thời kỳ cao điểm đi học, đại học ba năm trước, Tiểu Ly cũng thường xuyên cưỡi xe ở trong đám người mở một đường máu…



Tới nay năm tư, khoảng thời gian này cũng rất ít vội vàng đi loanh quanh trong sân trường.



Nếu không bởi vì tối qua bị người nào đó dọa, hôm nay cũng sẽ không thức dậy sớm như vậy…



Cũng sẽ không gặp được nhiều phiền toái như vậy…



“Chào học trưởng, đã lâu không gặp.” cô em lớp dưới mang theo nụ cười ngọt ngào ân cần thăm hỏi.



“Ai nha đây không phải Tiểu Ly sao? sáng sớm tinh mơ cậu đi đâu đây?” thanh âm có chút khó ưa.



“Uy, Chung Ly, sao gặp cũng không chào hỏi một tiếng nga? Sớm như vậy đi đâu thế? Hít thở không khí mới mẻ, hay là muốn phơi nắng a? cảm thấy mình nằm dí ở trong phòng thối rửa rồi phải không?” người đông bắc cao to, dùng ánh mắt nghi ngờ liếc nhìn người đàn ông bên cạnh Tiểu Ly một cái, sau khi bị Tiểu Ly trừng mắt liếc ngoan ngoãn câm miệng đi đường.



“Người này ai a?”Có người đang cười gian, còn ý vị thâm trường quan sát một chút người đàn ông bên cạnh luôn luôn mỉm cười kia.



“Người này ai a? thật đẹp trai nha.”



“Đúng vậy a, không nghĩ tới anh họ Tiểu Ly anh tuấn như vậy a, quả nhiên là bộ dáng làm khổ nữ sinh a.”



“Chó má, tôi thấy diện mạo người này một bộ mặt mày hiền hậu, cùng Tiểu Ly giương nanh múa vuốt của chúng ta kia khẳng định không phải cùng một nhà, gien cũng không mang biến dị như thế nha?”



“Anh họ a…”



“Nhưng sao tôi cảm thấy toàn thân Tiểu Ly đằng đằng sát khí chứ… Ôi, còn trừng người…”



“Mau ngậm miệng lại a, cậu rất muốn Tiểu Ly dùng vuốt khỉ cào cậu hai cái sao?”…



Tiểu Ly rất là phiền muộn.



Sao cùng Từ Úy đi chưa được năm trăm thước đường trường, đã cảm thấy giống như dạo phố với tinh tinh lớn a…



Ngày thường sao không gặp ai, sáng nay toàn bộ đều xuất hiện vậy. Một người tiếp một người dùng ánh mắt ý vị thâm trường cười với mình, cười giống như chồn thế.



Từ Úy a, anh muốn nói gì cũng chọn thời điểm ít người một chút, bây giờ chính là thời giờ cao điểm đi học, hai thằng con trai vai kề vai cùng đi ra cổng trường, đây không phải là bày biện công khai lôi khéo ánh mắt mọi người sao.



Tiểu Ly cúi thấp đầu, khi đến quán cà phê bên ngoài trường học, trong lòng bàn tay toàn bộ đều là mồ hôi, không biết là bởi vì tức giận, hay là căng thẳng.



Tối qua một cuộc điện thoại, khiến mình rơi di động… Sáng nay đến tìm làm cho mình ném lược, nhất thiết đừng nói điều gì kỳ quái, khả năng chịu đựng của mình không mạnh mẽ như trong tưởng tượng vậy a…



Tiểu Ly dưới đáy lòng âm thầm oán giận, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Từ Úy một cái, phát hiện đối phương đang dùng một ánh mắt vô cùng vô cùng chìm đắm cưng chiều nhìn cậu…



Ách… nhịp tim tăng nhanh, mạch đập cũng tăng nhanh, nhiệt huyết toàn thân sôi trào, bộ mặt sung huyết…



“Nóng quá nga.”



Lấy tay quạt quạt gió, cảm thấy gió rất nóng. “Anh tìm tôi có chuyện gì không, đột ngột ..chạy đến.. trường học như vậy nga.”



Bị hắn nhìn chằm chằm, lời cũng nói không hoàn chỉnh nha.



Tiểu Ly hơi căng thẳng ngồi xuống, làm bộ như không thèm để ý nhìn ra ngoài cửa sổ.



“Em ăn sáng chưa?” giọng người đàn ông đối diện như trước ôn nhu điềm đạm không tưởng tượng nổi, giọng điệu rõ ràng như cùng người yêu nói chuyện, còn thiếu không thêm ba chữ “cưng yêu ơi” thôi.



Sau lưng Tiểu Ly lạnh giá, trong lòng bàn tay lại nóng hầm hập, thật sự là dày vò a…



“Anh có chuyện gì nói thẳng đi, bữa sáng tôi trở về sẽ ăn.” Tiểu Ly bắt đầu mở mắt trợn trắng.



“Tôi sợ sau khi tôi nói, em sẽ ăn không vô.” Từ Úy vô cùng thành thực cho Tiểu Ly lời khuyên.



“Không sao… khẩu vị của tôi tốt lắm, sáng sớm tinh mơ tôi cũng có thể ăn một mâm sườn.”



“Ha hả.” Lại bắt đầu nghẹn cười.



Van anh không cần cười như vậy được không, khiến tôi cảm thấy mình như là con khỉ đang nhào lộn trong lòng bàn tay anh…



“Tiểu Ly.” ánh mắt Từ Úy chăm chú nhìn Tiểu Ly, bắt buộc cậu cùng mình đối diện, sau đó vẻ mặt nghiêm túc gằn từng tiếng ra miệng…



“Tôi… thích… em.”



Sau khi nói xong, không khí dường như ngưng kết lại, im lặng đến quá mức.



Vì thế, hai giây sau thanh âm hai người đều đặn nuốt nước miếng, đã cực kỳ rõ ràng.



Sau khi nghe được thanh âm quỷ dị kia, hai người nhìn nhau cười, không khí đã có thay đổi nho nhỏ, ít nhất không giống hiện trường vụ án giết người.



“Nhìn bộ dáng khủng bố kia của anh, tôi còn tưởng rằng anh muốn giết tôi chứ…” giọng Tiểu Ly thở hổn hển, nhằm che dấu tâm tình vui mừng đến nỗi muốn nhảy bật dậy ca hát của mình…



“Ha hả.” Từ Úy cười cười, hình như còn hơi mặt đỏ, “Thật có lỗi, chưa từng chính thức bày tỏ, cho nên có hơi hồi hộp.”



“Nga… thật ra tôi cũng rất căng thẳng, ha ha, từ tối qua vẫn căng thẳng…” Tiểu Ly gượng gạo cười, “Tôi còn tưởng rằng anh đang nói đùa…”



“Chuyện này sao tôi có thể nói đùa chứ? Tôi thật sự rất thích em.” Từ Úy lại bắt đầu nghiêm túc.



Vậy những lời ngon ngọt tiếng ngọt của anh ở trong trò chơi… Một chút cũng nhìn không ra anh có bao nhiêu nghiêm túc.



Tiểu Ly nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định không nói những lời đó phá hư bầu không khí ấm áp này.



“Anh… anh chạy mấy trăm km chạy đến đây, chính là vì nói những lời này sao…”



“Tối qua gọi điện thoại cho em, mới vừa nói một câu, em đột nhiên treo.”



“Ách… Tôi rất kinh sợ, không cẩn thận làm rơi điện thoại a.”



Từ Úy gật gật đầu, biểu tình đã hiểu rồi.
“Lúc tôi thi vào trường cao đẳng chính là ghi danh ở đó, kết quả điểm không đủ, phải chọn nguyện vọng thứ hai, đến trường học hiện tại học kinh tế.”



Thi vào trường cao đẳng đã qua ba năm, nếu không đột nhiên nhắc tới, chính mình dường như cũng đã quên mùa hè thiêu đốt kia, quên mất tâm tình sa sút suốt kỳ nghỉ hè kia…



Thật ra bây giờ ngẫm lại, ở trường này học vài năm cũng rất tốt, tuy không phải trường quá nổi tiếng, nhưng cũng ít đi rất nhiều áp lực. Giảng viên bạn học cũng rất thân thiết, đối với mình cũng tốt lắm, bầu không khí học tập cũng khá thoải mái, không giống trường nổi tiếng, cạnh tranh kịch liệt, sinh viên đều biến thành con mọt sách, ở đó còn có thể cả ngày chơi võng du sao, cũng sẽ không có cơ hội gặp được Từ Úy.



Giống như trong sâu xa đã định trước rồi, nếu năm đó lúc thi vào trường cao đẳng không làm sai bài trắc nghiệm, cũng sẽ không bỏ mất dịp tốt vào trường học mơ ước, cũng không phải tới nơi này thoải mái đi đến năm tư, lại càng không gặp gỡ Từ Úy.



Chẳng lẽ nói, bắt đầu từ lúc đáp sai bài trắc nghiệm, thì đã định trước gặp được Từ Úy sau đó bị anh ta đùa bỡn nắm trong tay còn phấn khích vô cùng sao?



Duyên phận thật sự là rất kỳ diệu.



Từ Úy có chút buồn cười nhìn biểu tình trên mặt Tiểu Ly khi thì ưu sầu khi thì thẹn thùng khi thì bất đắc dĩ khi thì vui vẻ, người này, không biết đang suy nghĩ gì, nghĩ đến nhập tâm như vậy.



“Tiểu Ly, hồi hồn.”Từ Úy nhẹ nhàng gõ gõ cái bàn, trong dự liệu nhìn thấy toàn thân Tiểu Ly run lên một cái, sau đó, ánh mắt mới từ từ khôi phục tiêu cự.



Nhìn thấy ánh mắt Từ Úy mỉm cười, Tiểu Ly có chút xấu hổ dời ánh mắt, “Ngượng ngùng, như đi vào cõi thần tiên a…”



“Ha hả, nói như vậy là em định thi học viện toán tin của T đại sao? Em thích toán học?”



“Đúng là thích toán học, thành tích ngữ văn của tôi cũng không tốt, ghét nhất cổ văn, sáng tác văn lại vì quá sáng tạo thường xuyên không đạt được điểm chuẩn… nhưng tôi muốn học máy tính, không muốn học toán học, toán học cao cấp rất biến thái.”



Tiểu Ly nuốt nuốt nước miếng, liếc mắt trộm nhìn Từ Úy một cái.



Học máy tính gì nha, trên thực tế đúng là rất có hứng thú với máy tính, hoặc là thẳng thắn nói… mình đối với trò chơi mới có hứng thú.



Muốn tự mình thiết kế trò chơi linh tinh, trò chơi ít nhất so với Thiên Long chơi hay chơi được, hơn nữa đẹp đẽ hơn…



Nhưng, đó cũng là ếch ngồi đáy giếng muốn lên trời — căn bản ảo tưởng không có khả năng mà thôi.



“Học máy tính?”



“Ân, máy tính.” Tiểu Ly thận trọng gật gật đầu, “Máy tính là sống, người là chết, tôi cũng không tin tôi học không tốt.”



Từ Úy mỉm cười, “Có ý chí chiến đấu như vậy là tốt lắm, nhưng em hình như nói ngược.”



“Ngược thì ngược, ý tứ rõ ràng là được, ngẫu nhiên sai lầm cũng có thể tha thứ.”



“Nhưng tôi cảm thấy sai lầm của em cũng không phải ngẫu nhiên, xác suất phát sinh còn rất cao nha…” Từ Úy vừa nói, vừa nhàn nhã quấy cà phê, khóe miệng còn mang theo ý cười như có như không.



Thật đúng là… rất đẹp trai nha a.



Tiểu Ly cúi đầu không nhìn tới anh ta, miễn cho anh ta lại giễu cợt chính mình. “Không tranh cãi với anh, tôi khinh thường.”



“Em nếu thật sự muốn thi học viện toán tin của T đại, không bằng chút nữa tôi mang em qua bên kia dạo chơi thế nào?”



Tiểu Ly hơi do dự, tuy nói thật dễ, nhưng rất khó thi đậu a, hơn nữa thi nghiên cứu sinh khác chuyên ngành như mình, dường như phải học từ đầu…



“Không cần lo lắng, tôi quen biết mấy đồng nghiệp đều là tốt nghiệp ở đây, thật ra T đại không khủng bố như trong tưởng tượng của em, tôi đi qua nhiều lần, sinh viên cũng không phải con mọt sách, vẫn rất thoải mái.”



“Tôi nghe nói hàng năm đều có người áp lực quá lớn tự sát…”



“Đó là cá biệt, không có thể đại biểu toàn bộ.”



“Nhưng, trường học của chúng tôi ngay cả cá biệt cũng không có nha.”



“Áp lực quá lớn gì gì đó đều là tung tin vịt, thật ra tự sát rất nhiều đều là đau khổ vì tình… em không cần lo lắng, tôi sẽ không để cho em có cơ hội đau khổ vì tình đâu.”



“Hơn nữa nếu em quyết định muốn thi nghiên, tôi sẽ làm hậu thuẫn cho em, em chuyên tâm ôn tập là được rồi, những thứ khác giao cho tôi.”



“thật ra… Tôi vẫn chưa quyết định phải ghi danh…”



“Không sao a, từ từ nghĩ xong rồi nói sau.”



“Ân, cũng được, dù sao bây giờ còn chưa tốt nghiệp, thời gian còn kịp.”



“Tôi nghĩ em cần phải gặp La Băng một chút, còn nhớ phải không?”



“Nga, nhớ rõ, chính là chàng trai xinh đẹp ánh mắt giống băng sơn hù chết người kia sao? Lần trước ăn cơm gặp qua, còn thay Thần Hỏa đem hào bị đạo trở về.”



“Em vẫn nhớ còn rất rõ ràng, chính là cậu ta, cậu ta cũng tốt nghiệp học viện toán tin của T đại, sinh viên rất ưu tú, em có vấn đề gì có lẽ cậu ta có thể giúp được em.”



Tiểu Ly thè lưỡi, anh ta? Phỏng chừng anh ta cũng sẽ không gặp mình đi, khẳng định sẽ nghiêm mặt chán ghét nói, tôi bận rộn nhiều việc, đừng làm phiền…



Băng mỹ nhân, vừa nhìn thì biết rất khó ở chung a…



“Lại ngẩn người, đi a.”



“Nga, vậy đi thôi.”



Dù sao có Từ Úy ở, dù sao chính là đi dạo chơi, cũng không phải đi pháp trường, có cái gì quá lo lắng nga.



Tiểu Ly ưỡn ngực đi theo Từ Úy lên xe.



Nhưng, luôn có cảm giác không trâu bắt chó đi cày nha.



Lúc đầu nói dối cái gì không nói, không nên nói thi nghiên… Hiện tại tốt lắm, không thi cũng phải thi.



Thật sự là, tự làm tự chịu a.



—–



* Mọi người thấy Từ Úy và Tiểu Ly xưng hô như thế nào cho hợp (Tôi – anh, tôi – em hay anh – em)???



* Trong tuần này sẽ cố gắng up Chap 2 của JK!^^