Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không

Chương 40 :

Ngày đăng: 17:09 18/04/20


Tiểu Ly đi theo Từ Úy tới sân trường của T đại, lúc này đúng là thời gian lên lớp, trong trường học cơ bản không có người nào.



Cho nên Tiểu Ly cũng rất tự nhiên duỗi cổ như hươu cao cổ, thu hết cảnh đẹp của trường học vào tầm mắt.



Từ Úy có chút bất đắc dĩ đi theo sau Tiểu Ly, thấy cậu nhìn ngang nhìn dọc tựa như bà Lưu lần đầu tiên vào vườn Đại Quan…(nhà quê lên tỉnh)



Nhưng cũng có chút đáng yêu là được rồi.



“Ai, bên kia là sân vận động sao?” Tiểu Ly chỉ chỉ xa xa tòa nhà tạo hình giống như một vỏ sò, có thể nhìn thấy phía trên viết ba chữ to màu vàng lóng lánh Sân Vận Động.



“Ân, có thể đúng vậy a.”Từ Úy trả lời.



“Có thể? Rõ ràng phía trên viết sân vận động.” Tiểu Ly lại bắt đầu nắm điểm yếu của Từ Úy, Từ Úy mỉm cười bẻ lại, “Em biết rồi còn hỏi làm gì?”



Tiểu Ly hơi xấu hổ cười cười, “Bởi vì không biết nói chuyện gì, không nói lời nào lại cảm thấy thật kỳ quái.”



Sau khi hai người xác định cái gọi là quan hệ yêu đương, ở trước mặt hắn cũng không biết nói cái gì… Dù sao, không thể giống trong trò chơi ông xã hôn nhẹ ôm một cái như vậy, cũng không có thể mở miệng ngậm miệng thì kháo mẹ mày…



Đánh chữ cùng nói chuyện rất khác biệt, vậy cũng không quá cách xa vạn dặm.



“Ha hả, em đừng căng thẳng, muốn nói gì thì nói, tôi sẽ không chê cười em.” Từ Úy vươn tay vỗ vỗ bả vai Tiểu Ly, cách vỗ vỗ rất giống anh em.



Tiểu Ly nhún nhún vai, ho khan một tiếng thanh thanh cổ họng, “Vậy tôi sẽ nói thẳng.”



“Thứ nhất, tôi không muốn gặp La Băng, tổng cảm thấy bị anh ta trừng, toàn thân tôi đều muốn đóng băng a..”



“Thứ hai, WC ở đâu?”



Từ Úy ngẩn người, nhìn thấy Tiểu Ly xoay tới xoay lui một bộ dáng quá mót muốn tan vỡ, có chút mờ mịt.



Sao em không nói sớm a, sớm nói tôi còn có thể tìm, quan trọng là, tôi cũng không biết…



Từ Úy nhìn chung quanh một chút, phát hiện chỗ của bọn họ đứng đúng lúc ở sâu trong trường học, hiện tại lại vừa lúc là giờ học buổi chiều, xung quanh một người cũng không có.



Tuy rằng không có ai, nhưng là…



Cũng không thể giải quyết ở ven đường nha?



Vì thế…



Từ Úy lấy điện thoại ra, bấm số.



“Uy La Băng, WC của trường học các cậu ở đâu vậy?”



Tiểu Ly bày ra trạng thái hóa đá tại chỗ, ngây người nhìn Từ Úy.



Đầu kia điện thoại người khác trầm mặc hít thở không thông.



Tiểu Ly suy nghĩ có phải hơi thở của khối băng kia qua điện thoại truyền tới hay không? Sao toàn thân lạnh lẽo thế.



Thật lâu sau, truyền tới một thanh âm lạnh lùng: “Hiện tại cậu đang đứng ở đâu thế?”



Từ Úy rất đúng lý hợp tình trả lời: “Phía trước đi tiếp khoảng một trăm thước chính là sân vận động.”



Đối phương lại trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Trong sân vận động có nhà vệ sinh, nhưng các người vào không được, phải kiểm tra thẻ học sinh. Đi về sau chừng năm trăm thước nhìn thấy một ngã rẽ, sau đó rẽ trái, có một nhà ăn, còn có hồ nhân tạo, đi tới phía trước khoảng một ngàn thước, rẽ trái, sau đó là có thể nhìn thấy dãy phòng học, bên trong dãy phòng học mỗi tầng đều có nhà vệ sinh rất lớn.”



“Nga, cám ơn!”



Từ Úy ngón tay giương lên, tiêu sái cúp điện thoại.



Nhìn lại, Tiểu Ly đang bày ra tình trạng hai mắt đờ dẫn.



“Sao vậy?”



“Tôi còn tưởng rằng anh ta vừa nghe lời anh nói sẽ cúp điện thoại ai… Anh cư nhiên gọi điện thoại hỏi người ta WC ở đâu, giống như…”



“Giống như cái gì?” Từ Úy xoay người hướng dãy phòng học xa xa đi, vừa kéo Tiểu Ly còn đang nhíu mày.



“Giống như nhổ lông trên mặt cọp.” Tiểu Ly cuối cùng đưa ra kết luận.



Từ Úy chính là thản nhiên cười cười, “Cọp giấy thôi.”



Hai người sau khi quanh đi quẩn lại tới dãy phòng học, vừa lúc là hết tiết 3, trong quá trình Tiểu Ly cùng Từ Úy đi đến nhà vệ sinh, bị một nam sinh từ trên cầu thang bay xuống đụng phải một lần, bị một nữ sinh vội vội vàng vàng đeo túi sách chạy xuống đụng phải một lần…



“Bọn họ chạy đi đầu thai sao?” Tiểu Ly hỏi.



“Vội vàng đi ăn cơm, phải xếp hàng đấy.”



Tiểu Ly hiểu rõ cười cười, ai, năm nhất đến năm ba bình thường khi đi học cậu cũng là như thế này hết giờ liền chạy như điên, nếu hơi chậm một chút, phải nén chịu đội ngũ thật dài ở nhà ăn… Xem ra đại học đều giống nhau, thấy thần tình sinh viên như ánh mặt trời rực rỡ, cũng không có khuynh hướng tự sát, cũng không phải bộ dáng áp lực rất lớn rất suy sút..



“Tiểu Ly em đi nhà vệ sinh, tôi ở bên ngoài chờ em, đợi cùng đi ăn cơm, tôi gọi điện hẹn bọn La Băng a.”



“Tôi không muốn gặp…”



Câu nói kế tiếp bị Từ Úy trừng nửa con mắt nuốt vào.
Thật ra Lưu Tinh cũng không kém như vậy, ít nhất bộ dạng cũng không tệ, nếu xem nhẹ cái miệng vô sỉ của hắn, còn có biểu tình có chút *** đãng…



La Băng kia ăn một chút dừng một tý, bộ dáng hình như không có khẩu vị gì, Từ Úy ánh mắt thâm tình lúc nào cũng “vô ý” đặt trên người Tiểu Ly, khiến toàn thân Tiểu Ly bắt đầu nổi da gà.



Một bữa cơm trong bầu không khí quỷ dị như vậy đã xong.



Lúc đoàn người từ lầu ba xuống, sinh viên ở lầu một đã không còn ai, bầu trời đã muốn tối đen, nơi nơi trong trường học mở đèn đường, đặc biệt hồ nhân tạo bên cạnh nhà ăn, lấp lánh đủ loại màu sắc đèn đường, ở giữa còn có suối phun lớn…



Quả thật rất đẹp.



Từ Úy cùng La Băng đi lấy xe, Hà Diệp đột nhiên nói muốn một mình đi dạo ở học viện y, chỉ để lại Tiểu Ly cùng Lưu Tinh mắt to trừng mắt nhỏ.



“Uy, thằng nhóc hư, Từ Úy phải thuyên chuyển công tác có phải bởi vì cậu hay không a?”Lưu Tinh đột nhiên mở miệng, vẻ mặt bí hiểm.



Thuyên chuyển công tác? Tiểu Ly cảm thấy gân xanh trán không ngừng nhảy, người kia chưa đến nỗi chứ? Vì chuyện yêu đương ngay cả công việc cũng phải thay đổi sao? Cũng quá khoa trương đi…



“Anh ấy muốn điều đi đâu a?”



Lưu Tinh nhếch môi cười, “Đương nhiên là chỗ gần cậu nhất, chính là thành phố này của chúng ta nha.”



“Nga.”Tiểu Ly gật đầu, “Đến tổng công ty?”



“Đúng vậy a, đến tổng công ty a. Tôi thấy kỳ lạ rồi, cậu ta vốn ở bên kia làm rất tốt, hôm nay đột nhiên tới muốn thuyên chuyển công việc đến bên này, nói chuyện với ông chuyện vừa lúc bị tôi nghe được.”



Cho nên nói anh chính là nghe lén người ta nói chuyện, còn giống bà tám nơi nơi tuyên truyền…



“Tiểu Ly, lên xe.”



Từ Úy chạy xe đến trên đường trường, Lưu Tinh sau khi nhìn thấy xe La Băng cũng lập tức chạy chậm tới,



“Hà Diệp ở ngã rẽ phía trước chờ chúng ta.”



La Băng gật gật đầu, sau đó hướng Tiểu Ly nói: “Vậy hẹn gặp lại, có vấn đề thì tìm tôi nha.”



Tiểu Ly cười gật đầu…



Hình như người đàn ông này không khủng bố như trong tưởng tượng a, vốn còn tưởng rằng y sẽ xem nhẹ mình, không nghĩ tới y còn chủ động để lại số điện thoại…



Bộ dáng học trường trông nôm đàn em, nếu không phải bộ mặt kia không có bao nhiêu biểu tình, y nhất định sẽ là một người rất nhiệt tình đi…



Tiểu Ly đối với bóng dáng chiếc xe màu bạc xa xa khe khẽ thở dài, sau đó mới xoay người lên xe Từ Úy.



Từ Úy mỉm cười nói: “Sao thế? Luyến tiếc sao?”



“Luyến tiếc cái đầu của anh á!”



“Nga, thì ra em luyến tiếc đầu của tôi a, được, tôi cắt đầu cho em, em đêm nay ôm ngủ nhé?”



Ai, một khi không có người ngoài, người kia sẽ khôi phục bản chất sói…



Ở trước mặt người khác một bộ dạng quý ông hòa nhã, đây hoàn toàn là biểu hiện giả dối a biểu hiện giả dối, sao bị biểu hiện giả dối này lừa, vào hang sói rồi…



“Tiểu Ly, em sau khi trở về phải ghi danh đi, đừng quên.” Từ Úy đột nhiên bắt đầu nghiêm túc.



“Xế chiều hôm nay anh vội vội vàng vàng tìm tôi, ngoài chuyện này còn có chuyện khác sao?” Ví dụ phải thuyên chuyển công việc chẳng hạn…



“Tôi vốn ở công ty, em gái tôi gọi điện thoại nói, giảng viên hướng bọn họ đã bắt đầu thu nhận nghiên cứu sinh khóa mới rồi, sau đó tôi đột nhiên nhớ đến em không phải muốn thi nghiên sao, vì thế đã đi tìm em. Thật ra, tôi là sợ em mơ mơ màng màng quên ghi danh, hoặc là nói, em vốn không muốn ghi danh, chẳng qua là tìm cớ thôi.”



Tiểu Ly nga một tiếng, xem ra anh ta vô cùng quan tâm mình.



“Anh phải chuyển công tác sao?”



“Ha hả, là Lưu Tinh miệng rộng nói bậy đi?” Từ Úy quay đầu hướng Tiểu Ly cười đến mức quỷ dị, “Em có phải đã nghĩ tôi vì muốn thường xuyên gặp mặt em mới chuyển đến cùng một thành phố với em hay không? Có phải rất cảm động hay không đây?”



Tiểu Ly quay đầu đi chỗ khác không nhìn hắn.



Bởi vì bằng trực giác cậu, câu tiếp theo của người kia khẳng định không phải lời hay.



“Thật ra, không phải tôi muốn chuyển, là ông chủ điều tôi tới, tôi gặp dịp biết thời biết thế đồng ý a…”



“Anh vẫn không thể nói chút lời hay gạt người sao? Không nên đáng ghét như vậy nha.” Tiểu Ly nhìn hầm hầm Từ Úy, cho hắn một ánh mắt sắc bén.



“Tôi không muốn lừa dối em a.” Từ Úy chăm chú nhìn Tiểu Ly, sau đó, đột nhiên vươn tay xoa xoa tóc Tiểu Ly.



“Thật mềm a, giống như gà con…”



“Anh nói ai giống gà con thế?”



“Nga, tôi cảm thấy chính mình giống gà con nha.”



“Hừ, chuyên tâm lái xe. Đem móng vuốt lấy xuống a.”



“Đã biết.” Từ Úy nghe lời để tay xuống, sau đó lại thuận đường nắm tay Tiểu Ly, Tiểu Ly hơi hồi hộp cúi đầu, không nhìn thấy dáng tươi cười hiện ra trên mặt Từ Úy, giống như mèo trộm được thịt kia.