Bạch Kiếm Linh Mã

Chương 35 : Rời miêu cương, tiếp nối chí anh hùng

Ngày đăng: 03:23 22/04/20


Hãy nói về Vân Dật Long cưỡi chim bằng về núi Thiên Đài, lúc này chàng mới biết mình đã có mặt tại miền biên ải xa xôi, không khỏi hết sức băn khoăn kinh ngạc.



Vì sao chàng lại ở chốn xa xôi đến thế?



Vì sao độc thương của chàng lại được chữa khỏi? Vì sao con đại bàng này lại tải chàng khứ hồi?



Vân Dật Long dù suy nghĩ đến mấy cũng chẳng tài nào tìm được câu giải đáp. Cuối cùng chàng đến Thiên Đài Sơn.



Thế nhưng, chàng chẳng thấy bóng dáng một ai cả. Rừng núi, bãi cỏ bị thiêu đốt chứng tỏ chàng đã nhớ không nhầm, song bao nỗi thắc mắc trong lòng vẫn không sao cởi mở được.



Con đại bàng bay sà xuống thấp, song chỉ thoáng nhìn lại lập tức vỗ cánh bay lên dường như nó đã trông thấy ký hiệu đã để lại trên mặt đất.



Vân Dật Long vô cùng thắc mắc và nóng ruột, song lại chẳng có ai để mà hỏi, thôi thì đành phó thác cho con đại bàng này muốn bay đâu thì bay.



Mỗi lúc chàng càng kinh ngạc hơn, bởi chàng nhận thấy con đại bàng đang bay về hướng Hàng Châu, chả lẽ nó bay đến Vân gia trang hay sao?



Chàng đã đoán không lầm, con đại bàng quả đúng là bay đến Vân gia trang, chẳng mấy chốc nó đã bay đến trên không phận Vân gia trang.



Vân Dật Long thật kinh ngạc đến tột độ, bởi sau tiếng kêu vang của con đại bàng, lập tức một nhóm người xuất hiện trước cửa Vân gia trang.



Chàng nhận ra ngay những người ấy là Huyết Phật, Huyết Manh, Huyết Si và Bằng Thành Bạch Phụng …



Con đại bàng lại cất tiếng kêu vang, xếp cánh lại, đáp xuống trước cổng Vân gia trang.



Vân Dật Long tung mình xuống đất vui mừng nói:



- Triển cô nương … Mai tỷ vậy là thế nào? Tại sao Mai tỷ lại có mặt tại đây? Con đại bàng này đã chở Dật Long từ Miêu Cương về đấy …



Triển Ngọc Mai ngẩn người:



- Ủa … Kim Thủ Ngọc Nữ đâu? Nàng ta không nói cho Long đệ biết sao?



Vân Dật Long Ngơ ngác:



- Kim Thủ Ngọc Nữ? … Sao bỗng nhắc đến nàng ta?



- Chả lẽ Long đệ không gặp nàng sao?



Vân Dật Long ngớ người:



- Kể từ khi hôn mê, đây là lần thứ nhất Dật Long mới gặp lại người quen, và cũng là lần thứ nhất trông thấy con người, vậy …



Huyết Phật, Huyết Manh và Huyết Si cùng tiến tới đồng thanh nói:



- Chúng lão nô xin khấu kiến tiểu cung chủ!



Vân Dật Long thoát tay:



- Miễn lễ … Tại sao các người thảy đều có mặt tại đây?



Huyết Si tranh trước đáp:



- Lôi Mãnh đã được Độc Mãng mang đến đây, về sau mới nghe nói đến sự việc trên Thiên Đài Sơn. Cung chủ, Lôi Mãnh thật là vô tích sự và số mạng cũng thật xui xẻo, chẳng giở được vài miếng ở Thiên Đài Sơn.



Vân Dật Long chau mày:



- Lão đã khỏe hẳn rồi chứ?



- Lôi Mãnh đã khoẻ lại rồi …



Đoạn tiến tới một bước quan tâm nói:



- Tiểu cung chủ, nghe nói tiểu cung chủ bị trúng hoả độc, lão thật lo chết đi được, giờ cung chủ đã chữa khỏi rồi phải không?



Triển Ngọc Mai cũng tiếp lời nói:



- Đúng rồi, những gì khác hãy khoan nói đến, độc thương của Long đệ đã khỏi hẳn chưa?



Vân Dật Long ra chiều băn khoăn:



- Khỏi hẳn rồi! Lúc Dật Long tỉnh lại, thấy mình đang ở một nơi hoang sơn, nhưng chẳng rõ độc thương đã được chữa khỏi như thế nào, Mai tỷ …



Triển Ngọc Mai chau mày:



- Long đệ không biết thật cả sao?



Vân Dật Long nghiêm chỉnh:



- Mai tỷ không tin Dật Long ư?



Triển Ngọc Mai lắc đầu:



- Không phải, chẳng qua Mai tỷ cảm thấy lạ mà thôi!



Vân Dật Long cười thiểu não:



- Mai tỷ dẫu không biết tường tận thì cũng phải biết chút ít, nếu không con đại bàng này sao lại đến đón Dật Long tại Miêu Sơn …



Triển Ngọc Mai thở dài:



- Khi Long đệ ngất đi bởi hoả độc phát tán tại Thiên Đài Sơn …



Thế là Triển Ngọc Mai bèn kể lại chuyện Kim Thủ Ngọc Nữ đã xuất hiện sau khi chàng hôn mê, rồi sau đó đã cùng chàng cưỡi chim bằng về Miêu Cương tìm sư phụ nàng chữa thương. Song nàng cũng chỉ có thể tường thuật đến đó, những gì về sau thì nàng cũng không được biết rõ.
- Lẽ ra hai ta phải là một, bởi vì Kim Bích Cung và Đại Mạc bằng Thành không thể nào tách rời ra được, trong quá khứ cũng như trong hiện tại và tương lai điều như vậy ….



Vân Dật Long gật nhẹ:



- Mai tỷ nói rất đúng.



Giọng nói của chàng rất miễn cưỡng, đoạn nói tiếp:



- Nếu vậy nơi đây giao cho Huyết Phật cùng Huyết Si và Huyết Manh trợ lực với Mai tỷ thiết lập Chính Nghĩa Môn, tiểu đệ định nhân lúc này đến Hoàng Sơn một chuyến.



Triển Ngọc Mai ngạc nhiên:



- Hoàng Sơn! Long đệ sao phải đến Hoàng Sơn?



- Dường như tiểu đệ đã nói với Mai tỷ rồi! Tiểu đệ đã có hứa với “Già Thiên Chưởng” Bốc Thế Long lúc lâm chung là sẽ mang một mảnh khăn máu đến Hoàng Sơn trao cho người bạn thân của ông ấy là “Vô Ảnh Kiếm” Lê Nguyên Bá



- À có phải là Kiếm Trung Long không?



Vân Dật Long gật đầu:



- Chính là người ấy



Triển Ngọc Mai vui vẻ:



- Đó là việc trọng yếu, Mai tỷ không ngăn cản. “Vô Ảnh Kiếm” Lê Nguyên Bá được vinh xưng là rồng trong kiếm, một cao thủ bậc nhất trong giới võ lâm, và nghe đâu ông ấy là một người rất giàu lòng hiệp nghĩa.. .Nếu tình thế có lợi, Long đệ hãy lôi kéo ông ấy nhập với chúng ta.



Vân Dật Long gật đầu:



- Vâng …..Tiểu đệ xin cáo từ



Triển Ngọc Mai ngẩn người:



- Đi ngay bây giờ ư? Long đệ mới từ Miêu Cương về đến, hãy nghỉ ngơi một hôm rồi hẳn đi!



Vân Dật Long lắc đầu:



- Đi sớm, có thể về sớm, để còn giúp Mai tỷ thiết lập môn hộ nữa.



Triển Ngọc Mai nhoẻn cười:



- Vậy cũng phải, hãy cưỡi đại bàng nhé



Vân Dật Long xua tay:



- Không, tiểu đệ không quen cưỡi đại bàng, cưỡi Linh Mã đi được rồi!



Triển Ngọc Mai phản đối:



- Chuyến đi này Long đệ chẳng qua chỉ để trao một mảnh khăn máu cho Vô Ảnh Kiếm hà tất bỏ cái nhanh mà chọn cái chậm, chả lẽ Long đệ không thấy ngựa đi chậm hơn đại bàng nhiều lắm hay sao?



Vân Dật Long nghiêm túc:



- Ngoài ra còn một lý do rất chính đáng nữa, Kim Bích Cung với Bạch Kiếm Linh Mã vang danh với đời, tiểu đệ không thể rời xa Linh Mã được.



- Thôi được, tuỳ ý Long đệ



Vân Dật Long quay đầu gọi:



- Huyết Phật …..



Huyết Phật liền với bộ mặt tươi cười nói:



- Lão nô đây



- Linh Mã đâu?



- Đang nuôi trong trang với loại cỏ thượng hảo hạng, có lẽ sắp ra đến rồi



Huyết Si tần ngần tiến tới gần nói:



- Tiểu cung chủ, mấy hôm nay lão nô thật buồn chết đi được.



Vân Dật Long cười:



- Lão muốn sao? Cứ nói thẳng ra đi!



Huyết Si ấp úng:



- Tiểu cung chủ bên cạnh chẳng thể không có người hầu cận, hay là ….. để lão nô đi cùng tiểu cung chủ nhé?



Vân Dật Long dứt khoát:



- Không được!



Huyết Si ngớ người:



- Vậy Tiểu cung chủ định cho ai theo cùng?



Vân Dật Long cười:



- Chẳng cho ai theo cả! Vả lại các ngươi ở đây cũng đâu có nhàn rỗi, mọi sự đều phải nghe theo lời dặn bảo của Triển cô nương, e rằng các ngươi đều bận đến bở hơi tai đấy!