Bách Luyện Thành Thần

Chương 105 : Xoay tròn

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Một bóng người nhanh nhẹn chạy băng băng trong rừng rậm Thương Khung.



La Chinh đã đẩy tốc độ của bản thân lên tới cực hạn.



Hắn mượn sức mạnh nghịch thiên của vảy rồng truyền vào đôi chân, truy đuổi một cách điên cuồng.



Mỗi bước đạp trên mặt đất đều khiến bùn đất nứt toác thành cái hố to. Nhờ có sức mạnh này mà La Chinh từng bước chạy như bay về phía trước.



Hắn một mạch lao đi, giống như một con thú khổng lồ gây ra động tĩnh to lớn trong rừng rậm, để lại những cái hố to trên mặt đất…



Tuy dùng biện pháp này để nâng cao tốc độ thì quả thật ngu ngốc vô cùng, nhưng lại cực kỳ hiệu quả. Đây cũng là biện pháp duy nhất La Chinh có thể dùng.



Cho dù giữ vững tốc độ như thế, La Chinh vẫn không thể đuổi kịp yêu tướng. Hơn nữa khoảng cách giữa hắn và yêu tướng càng lúc càng xa.



Lúc bắt đầu đuổi theo, La Chinh có thể nhìn thấy yêu tướng và Chu Thiên Ngưng, nhưng giờ đây, hắn chỉ có thể loáng thoáng thấy bóng dáng yêu tướng qua kẽ hở giữa những cây vân sam.



Một chạy trốn một truy đuổi, tốc độ của yêu và người đều cực kỳ nhanh.



Nếu chạy với tốc độ bình thường, dù là La Chinh hay yêu tướng, sợ rằng chạy một tháng, hai tháng cũng không có vấn đề gì. Võ giả hay yêu tướng đều đã vượt qua giới hạn của sinh mệnh.



Nhưng La Chinh và yêu tướng đang chạy với tốc độ điên cuồng. Trong thời gian một nén nhang thì không sao, nhưng nếu là nửa canh giờ, một canh giờ, hai canh giờ…



Ngay cả khả năng chịu đựng và sự dẻo dai trứ danh của Yêu tộc cũng không kiên trì được nữa, tốc độ từ từ chậm lại.



Trạng thái thân thể của La Chinh tốt hơn con yêu tướng kia rất nhiều.



Nguyên nhân là sức mạnh của La Chinh lấy từ vảy rồng của Thanh Long trong đầu. Chỉ cần La Chinh cảm thấy sức lực của mình hơi suy kiệt, vảy rồng kia sẽ tỏa ra vầng sáng chói lọi giúp La Chinh khôi phục sức mạnh.



Dẫu vậy, liên tục rút sức mạnh trong vảy rồng đã khiến sắc xanh rực rỡ trên đó dần trở nên ảm đạm.



Sức mạnh trong vảy rồng không phải vô cùng vô tận. Lấy quá nhiều có thể rút cạn nặng lượng trong đó.



“Nhưng tốc độ của con yêu tướng kia ngày càng chậm, chắc hẳn không thể kiên trì được lâu.” La Chinh nghĩ thầm, bước chân không ngừng nghỉ dù chỉ một giây. Bất luận thế nào, hắn cũng muốn cứu Chu Thiên Ngưng từ trong tay yêu tướng.




Muốn chạy trốn, chỉ sợ cũng là vô vọng.



“Khặc khặc!” Con yêu tướng nhìn Chu Thiên Ngưng, phát ra tiếng cười quái dị. Mặc dù khuôn mặt xấu xí khác xa con người, nhưng La Chinh vẫn cảm nhận được sự đắc ý của nó.



“Khặc khặc khặc khặc…”



Những con yêu tướng vây quanh La Chinh cũng đồng loạt phát ra tiếng cười.



La Chinh đứng ở chính giữa, sắc mặt bình tĩnh đến lạ.



Hắn đã đi giữa lằn ranh sinh tử rất nhiều lần.



Trong hoàn cảnh nguy khốn này, La Chinh thật sự hiểu rõ, hắn tuyệt đối không thể hoảng loạn. Bởi vì hoảng loạn không giúp ích gì trong tình thế này, ngược lại sẽ khiến hắn tự trói tay chân.



Trước bước đường cùng, chỉ có thể liều mạng!



Dù bỏ mạng cũng không tiếc nuối.



“Phập.”



La Chinh ném phi đao nát xuống đất, lưỡi đao dễ dàng lún sâu. Sau đó, hắn nhìn con yêu tướng trước mặt, nhếch miệng cười.



Con yêu tướng kia nhất thời sửng sốt. Tên nhóc loài người này điên rồi sao? Lúc này vẫn có thể cười được? Hơn nữa còn cắm vũ khí của mình vào đất? Rốt cuộc hắn muốn giở trò gì?



“Khặc khặc, ngươi định giở trò gì? Dù gì cũng đừng hòng trốn thoát, ngươi vẫn nên chịu chết đi. Tên nhóc loài người kỳ lạ, thịt ngươi hẳn là rất ngon…” Con yêu tướng vừa nói xong liền vẫy tay một cái. Mấy con yêu tướng xung quanh liền vây về phía La Chinh!



La Chinh chẳng thiết nghe con yêu tướng kia nói nhảm. Yêu tộc không phải là con người, nói chuyện với nó cũng vô dụng.



Hai tay mở ra hoàn toàn, đạt tới trạng thái cân bằng, thân thể La Chinh đột ngột xoay tròn.



Theo sự chuyển động của La Chinh, phi đao nát chôn sâu dưới đất bị hắn kéo theo, một vòng rồi lại một vòng không ngừng chuyển động trong lòng đất.