Bách Luyện Thành Thần

Chương 119 : Chiến đấu ác liệt trên không trung

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Một vầng trăng sáng như chiếc đĩa bạc treo trên nền trời không một gợn mây, tầm mắt trải dài vô cùng quang đãng.



La Chinh ngẩng đầu nhìn hơn mười người đang lơ lửng trên không cách đó không xa. Những người đó là cường giả Chiếu Thần Cảnh mà hắn từng gặp ở phủ Tổng Đốc.



Đối diện với những cường giả Chiếu Thần Cảnh này là bốn con quái vật khổng lồ cũng đang lơ lửng giữa trời.



Bốn con quái vật kia tỏa ra yêu khí khiến người ta khiếp sợ. Khác với yêu khí của yêu binh, yêu tướng bình thường, những luồng yêu khí này màu đen ngòm, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được!



“Yêu khí thật mạnh!” La Chinh thầm than sợ hãi: “Bốn con quái vật này hẳn là Yêu Vương!”



Yêu Vương chính là kẻ đứng đầu Yêu tộc!



Trước kia, khi mỗi con Yêu Vương ra đời đều dấy lên vô số gió tanh mưa máu. Đặc biệt là trước khi Vương Triều Phần Thiên thành lập, đối với cường giả loài người mà nói, Yêu Vương quả thật là một cơn ác mộng.



Theo ghi chép trong sách cổ, ở Đông Vực từng xuất hiện một con Yêu Vương điên cuồng chém giết, hủy diệt hơn trăm quận thành, dẫn theo thuộc hạ ra tay tàn sát đẫm máu, đến nỗi ngàn dặm vùng Tây Bắc Đông Vực không dấu chân người!



Nhưng sau khi Vương Triều Phần Thiên được thành lập, lại có thêm Thanh Vân Tông trấn thủ, cuối cùng cục diện cũng được bình ổn.



Trăm ngàn năm qua, đủ loại bí tịch, công pháp, bảo bối và thiên tài xuất hiện, dần dần áp chế được uy danh của Yêu Vương. Loài người ở Đông Vực bắt đầu tiến hành phản kích, đã săn giết thành công không ít Yêu Vương. Nhưng dù vậy, sức mạnh của Yêu Vương vẫn không thể khinh thường. Huống chi lúc này, bốn con Yêu Vương đồng loạt tấn công, trong đó có hai con là Hắc Thiết Yêu Vương và Thiên Uy Yêu Vương danh tiếng vang xa!



“Loài người, Yêu tộc chúng ta cuối cùng sẽ xâm chiếm hết thế giới này. Nếu các ngươi thức thời ngoan ngoãn đầu hàng, ta có thể cho các ngươi một con đường sống.” Một con Yêu Vương lên tiếng.



Yêu tướng vốn nói ngôn ngữ loài người vô cùng khó nghe, nhưng tiếng của Yêu Vương thì lại rất giống con người. Nếu chỉ nghe tiếng nói mà không nhìn diện mạo của nó, người khác sẽ nghĩ rằng đây là một người bình thường đang nói chuyện.



“Hắc Thiết Yêu Vương, ta đóng quân ở thành Bạch Đế, cố thủ biên giới, sẽ không nhượng bộ nửa bước. Nếu thức thời, thì hãy nhanh chóng rút lui!” Người nói chuyện chính là Hình Thiên Tố. Giờ phút này, Hình Thiên Tố cầm một cái chuỳ lớn trong tay, phía trên đại chuỳ có một luồng chân nguyên màu cam cháy rực không ngừng. Chân nguyên kia thoạt nhìn khá tầm thường, nhưng uy lực giấu trong đó lại khiến người khác âm thầm kinh hãi.



“Khà khà! Hắc Thiết, nói nhảm với con người có ích gì? Muốn khiến bọn chúng tâm phục khẩu phục thì nhất định phải để bọn chúng đổ máu.” Đứng bên cạnh Hắc Thiết Yêu Vương là Thiên Uy Yêu Vương. Nó vừa nói vừa phe phẩy đôi cánh khổng lồ sau lưng.



Lời Thiên Uy Yêu Vương vừa thốt ra, nhóm cường giả Chiếu Thần Cảnh lập tức biến sắc. Xem ra trận chiến hôm nay không thể tránh được.



Cuộc chiến giữa Đế Quân và yêu binh, yêu tướng trên thành quả thật chỉ là một bữa ăn sáng.
Vân Lạc bình thản ngả người lui về phía sau, ngón tay cử động không ngừng, triệu hồi ra từng khối kết giới trong suốt. Nhưng kết giới mà La Chinh không thể phá vỡ lại không chịu nổi sự va chạm của con Yêu Vương. Từng khối kết giới đều bị thân thể dũng mãnh của Hắc Thiết Yêu Vương đâm nát.



La Chinh bay lơ lửng bên người Vân Lạc, nhìn cuộc chiến giữa Hắc Thiết Yêu Vương và Vân Lạc thì cảm thấy buồn bực vô cùng.



Hắn quả thật quá xui xẻo, đang yên lành thì bị kéo vào cuộc chiến này.



Thực lực Yêu Vương kia khủng bố như vậy, thân thể hắn tuy dẻo dai nhưng nếu bị nó tùy tiện đụng một cái cũng có thể vỡ nát thành bột phấn. Nhưng hắn không cách nào chạy trốn, chỉ có thể trợn mắt nhìn bọn họ so chiêu. Hắn không thể quyết định sự sống chết của bản thân, chỉ có thể khẩn cầu Hắc Thiết Yêu Vương không đánh trúng mình…



“A!”



Đúng lúc này, bên kia bỗng phát ra kêu thảm thiết. Lại có một vị cường giả Chiếu Thần Cảnh bỏ mạng dưới móng vuốt của Thiên Uy Yêu Vương.



Xem ra trong trận chiến này, loài người đang rơi vào thế yếu…



Thiên Uy Yêu Vương liên hợp với hai con Yêu Vương áp chế những người khác. Ngược lại bên này, Vân Lạc dẫn Hắc Thiết Yêu Vương chạy khắp nơi. Hắc Thiết Yêu Vương có lẽ là con tàn bạo và mạnh nhất trong đám Yêu Vương. Nhưng dù nó tấn công dồn dập thế nào thì cũng không thể chạm được vào Vân Lạc.



Trong lúc truy đuổi, La Chinh nghe thấy một tiếng nổ. Vừa nhìn thì thấy hóa thân chân nguyên của Hình Thiên Tố vừa vung đại chuỳ đập trúng một con Yêu Vương!



Một đòn kia gần như có thể đập sụp một ngọn núi nhỏ, nhưng con Yêu Vương kia lại chỉ bị thương. Thân thể Yêu Vương sao lại có thể cường hãn đến mức này cơ chứ!



“Ài! Chiến đấu kiểu này, ngoại trừ cổ vũ thì mình cũng chẳng làm gì khác được.” La Chinh cuộn người trong kết giới, thở dài một hơi.



Có lẽ Hắc Thiết Yêu Vương cảm nhận được áp lực của đồng bọn nên tấn công Vân Lạc càng thêm dồn dập hơn. Sắc mặt Vân Lạc vẫn lạnh lùng, bình thản, nhưng vẫn nhận thấy rõ ràng áp lực của nàng đột nhiên tăng lên!



“Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!”



Sau khi đập nát vài cái kết giới, một cái xương nhọn xanh xám đột ngột vươn ra từ cơ thể Yêu Vương. Xương nhọn không hướng về phía Vân Lạc mà đột ngột đâm về phía La Chinh phía sau Vân Lạc!



“Đậu má…” Nhìn chiếc xương nhọn vùn vụt lao tới, La Chinh không nhịn được mà chửi một câu.