Bách Luyện Thành Thần
Chương 230 : Phá kết giới của ngươi
Ngày đăng: 12:58 30/04/20
Hắn đã dồn hết toàn lực nhưng lại không mảy may chạm được vào La Chinh, hơn nữa từ đầu tới cuối La Chinh chỉ dùng tốc độ cùng thân thể để chiến đấu, thậm chí ngay cả một chút chân nguyên cũng không đụng tới!
Người này là Tiên Thiên Nhị Trọng sao? Hắn biến thái quá vậy?
Nhìn thấy La Chinh cười lạnh đi về phía mình nhưng trong mắt không có chút ý cười nào, ánh mắt băng lãnh giống như đang nhìn một người chết. Thiên Hựu giật mình một cái, vội vàng hô lên với trọng tài: “Ta... nhận thua! Thiên Hựu ta nhận thua!”
Lúc này mặt trọng tài vẫn không thay đổi tuyên bố kết qua tỷ đấu: “La Chinh thắng, Thiên Hựu bại!”
Sau khi trọng tài nói xong, màn sáng kết giới liền mở ra, lúc này Thiên Hựu mới che ngực lăn một vòng, lao xuống khỏi sàn đấu như có một ác ma đuổi theo phía sau hắn.
“La Chinh, giỏi lắm!”
“Đối phó với loại người không giữ chữ tín này cứ phải hung hăng giáo huấn!”
Đệ tử Tiểu Vũ Phong hưng phấn không thôi, trái lại bên phía Hậu Hải Phong lúc này là cả một đám mặt mày xám xịt.
Hậu Hải Phong lần này đã thua người lại còn thua trận. Nếu như Thiên Hựu có thể thắng La Chinh thì bọn họ còn có thể phản kích. Dù sao thế giới của võ giả chính là thành bại luận anh hùng, thắng là thắng, không tuân thủ hứa hẹn thì sao chứ? Tiểu Vũ Phong các ngươi cứ như oán phụ kêu trời thì được gì? Không ít đệ tử Hậu Hải Phong đã chuẩn bị xong những ngôn từ sắc bén để phản kích.
Thế nhưng...
Kết quả hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của đệ tử Hậu Hải Phong, Thiên Hựu vậy mà lại thua!
Chuyện này hoàn toàn vượt ngoài sức tưởng tượng của đệ tử Hậu Hải Phong. Bọn họ không hiểu nổi vì sao Thiên Hựu đã nói chắc như đinh đóng cột rằng có thể dùng ba chiêu để giải quyết La Chinh, vậy mà ba chiêu không đủ, hơn trăm chiêu cũng vẫn không giải quyết được La Chinh, sau đó còn bị La Chinh dùng một chiêu đánh bại...
Sự chênh lệch này thực sự quá lớn, trong chốc lát đệ tử Hậu Hải Phong phản ứng không kịp, đến nỗi bị đệ tử Tiểu Vũ Phong châm chọc như vậy mà một câu bọn họ cũng không móc đâu ra được. Thua người đã đành lại còn thua cả trận, bọn họ dốc hết tâm tư cũng không tìm ra từ nào mà phản kích.
Tuy trong trận này La Chinh cũng không dùng hết toàn lực nhưng vẫn thu hút không ít sự chú ý, những đạo sư kia không ngừng sửa lại đánh giá của mình về La Chinh.
Ví như thiên tài được xưng trăm năm mới gặp một lần của Thiên Nhất Phong, Hoa Thiên Mệnh.
Từ trước tới nay, Hoa Thiên Mệnh rất tự tin vào tốc độ của mình, bởi vì hắn từng vô tình đạt được một quyển bí kíp tu luyện thân pháp tên là “Huyễn Thần Bộ”. Tuy nói Huyễn Thần Bộ này là thân pháp, nhưng trên thực tế lại là một loại nhịp chân đặc biệt, chỉ là loại nhịp chân này ẩn chứa một ý cảnh đặc biệt, có thể khiến tốc độ của hắn tăng lên đến cực hạn.
“Phồng!”
Cờ trận dâng tràn ánh sáng, đón gió mà phồng lên, hóa thành một lá cờ to lớn phần phật bay trước người Hắc Minh.
“Ồ? Cờ trận này hơi kỳ lạ!”
La Chinh rõ ràng vọt về phía trước, nhưng lá cờ bay phấp phới kia lại dẫn hắn quay tròn xung quanh, vô cùng quái lạ.
“Đây cũng là một loại ảo trận? Ta phá cờ trận của ngươi xem ngươi làm được gì!” La Chinh dừng bước, đập một quyền về phía cán của cờ trận kia.
“Ầm!”
Với lực đạo to lớn của La Chinh, một quyền này đập xuống khiến cán cờ xuất hiện từng luồng ánh sáng màu xanh biếc. Thì ra có một cái kết giới bảo vệ cán cờ.
“Hắc hắc, cờ trận này của ta là một linh khí thượng phẩm, có tên Vật Đổi Sao Dời, làm sao có thể bị ngươi phá hỏng được!” Hắc Minh dương dương tự đắc nói. Lá cờ này giúp hắn có đầy đủ thời gian để bố trí một cái ảo trận lớn để đối phó với La Chinh, vì vậy trên mặt hắn lại khôi phục lại biểu cảm lười biếng. Chỉ thấy hắn từ từ móc ra một cái cờ trận, chuẩn bị bố trí ảo trận.
“Ta không phá được ư?” La Chinh cười lạnh một tiếng, lập tức hung hăng đập vào lá cờ Vật Đổi Sao Dời.
“Choang!”
Một quyền này, La Chinh dùng tay trái để tiến công. Trong lực của một quyền này ẩn chứa một tia năng lượng tinh thạch Huyết Phỉ.
Loại kết giới này, đối với hắn mà nói thì cũng chẳng là gì, so với kết giới của Vân Lạc càng là cách biệt một trời một vực! Vì vậy chỉ cần sử dụng một tia năng lượng của tinh thạch Huyết Phỉ là đủ rồi.
Rất nhanh trong cờ trận đã xuất hiện từng vết rạn đỏ máu, chỉ trong khoảnh khắc kết giới đã tan rã.
“Cái gì?”
Trong tay Hắc Minh còn đang nắm mấy cái trận kỳ chưa kịp bố trí, thấy cảnh này, tròng mắt hắn cũng mở lớn tới mức muốn rớt cả ra ngoài.