Bách Luyện Thành Thần
Chương 231 : Sát trận thiên hỏa
Ngày đăng: 12:58 30/04/20
Đừng thấy Hắc Minh tùy tiện cẩu thả như vậy mà lầm.
Dù từ lúc La Chinh vừa lên võ đài, hắn căn bản không coi La Chinh ra gì, trong lời nói cũng là các loại gièm pha, hạ thấp giá trị.
Nhưng trên thực tế, Hắc Minh đã chú ý đến từng cao thủ trong cuộc so đấu từ lâu!
Dù là Hoa Thiên Mệnh của Thiên Nhất Phong hay là Chử Huân Y của Ngọc Nữ Phong, hay sư huynh đồng môn của Hắc Minh hắn - Hạ Thiên Hằng, hắn đều có một phương pháp đánh giá nhất định của mình đối với mỗi người.
Hắc Minh hiểu rõ La Chinh có sức mạnh to lớn, tốc độ cực nhanh, đồng thời lực phòng ngự cũng cực kỳ biến thái.
Cho nên khi đối mặt với La Chinh, tuy ngoài mặt hắn thờ ơ không đếm xỉa gì nhưng thật ra trong lòng đã có tám phần cảnh giác, đồng thời vừa ra tay đã bố trí cờ Vật Đổi Sao Dời!
Cờ Vật Đổi Sao Dời có thể xem là linh khí thượng phẩm, không phải kinh khủng ở lực công kích mà là một cái “ảo trận Toàn Chuyển” và ký hiệu kết giới khắc sâu trên cờ.
Ảo trận Toàn Chuyển, nghĩa như tên gọi. Nếu bước vào trong phạm vi cờ Vật Đổi Sao Dời, dù là người hay vật đều lượn vòng vòng quanh cột cờ, trừ khi có thể phá vỡ kết giới bao quanh lá cờ này, hoàn toàn phá đi cờ Vật Đổi Sao Dời thì mới có thể thoát khỏi ảo trận Toàn Chuyển.
Nhưng muốn phá vỡ cờ Vật Đổi Sao Dời nào phải chuyện đơn giản như vậy?
Với tư cách là linh khí thượng phẩm, bên trên có khắc kí hiệu kết giới, dù là võ giả mới bước vào Chiếu Thần Cảnh cũng phải tốn không ít sức lực mới có thể phá vỡ.
Vì sao... một quyền của La Chinh đã đánh nát kết giới kia? Chuyện này không có khả năng! Để phá hỏng kết giới quả thật có thể dùng bạo lực, nhưng không phải chỉ bạo lực bình thường là có thể làm được, rốt cuộc sức mạnh của La Chinh đã tới mức nào?
Trên mặt Hắc Minh đầy vẻ không thể tin nổi.
Khổ nỗi hắn không biết tinh thạch Huyết Phỉ trên cánh tay trái của La Chinh chuyên để phá kết giới. Với thực lực vào giai đoạn cuối Chiếu Thần Cảnh của Vân Lạc, mà kết giới ngưng kết ra còn bị năng lượng của tinh thạch Huyết Phỉ khắc chế thì nói gì đến ký hiệu kết giới trên cờ Vật Đổi Sao Dời kia.
Kết giới đó được chế tạo sau khi khắc ký hiệu lên đồ vật, mỗi lần kích hoạt còn phải tiêu hao một phần năng lượng tinh thạch nhất định. Cho dù là kết giới sư cường đại biến đổi kết giới của chính mình thành ký hiệu thì hiệu quả cũng sẽ giảm rất nhiều. Với uy lực của tinh thạch Huyết Phỉ, đập nát kết giới này quả thực dễ dàng.
Một quyền của La Chinh đã đánh năng lượng của tinh thạch Huyết Phỉ vào trong kết giới, hình thành từng đường vân màu đỏ máu phía trên giống như mạng nhện dày đặc, sau đó lại thêm một quyền nữa, trực tiếp đánh nát kết giới trên cán cờ.
“Rắc rắc...”
Những tiếng vỡ như tiếng thủy tinh bị đánh nát truyền ra, sau đó La Chinh lại đánh thêm một quyền, trực tiếp đánh gãy cái cán cờ kia.
Cờ Vật Đổi Sao Dời này dù sao cũng là linh khí thượng phẩm, cho dù là cán cờ cũng dùng loại gỗ hiếm để tạo thành nên vô cùng bền bỉ, đao kiếm khó làm thương tổn được. Nhưng vậy mà không chống đỡ nổi sức mạnh tựa vạn quân của La Chinh, bị một quyền của La Chinh đập thành hai đoạn.
“Cờ Vật Đổi Sao Dời của ta...” Thấy cảnh này, Hắc Minh cảm thấy đau lòng đến nỗi trái tim cũng run rẩy.
Đến khi hắn thấy La Chinh lướt qua cờ Vật Đổi Sao Dời đã gãy tiến về phía mình mới lập tức phản ứng, thời gian của hắn không còn nhiều lắm.
La Chinh cắn răng tiếp cận với một trong số những người đá đang bốc cháy kia, một quyền đánh vào ngực người đá. Sức mạnh khổng lồ trực tiếp xuyên qua tên người đá này, đánh lõm xuống tảng đá lớn nhất trên người hắn. Trong nháy mắt vết lõm kia bắt đầu không ngừng lớn lên, đồng thời còn có những vết nứt.
“Ầm ầm!”
Người đá này cứ như vậy vỡ vụn.
“A a a...”
Hắc Minh hét ầm lên. Những người đá này đều được bơm vào một phần lực linh hồn của hắn. La Chinh dùng một quyền đập nát người đá đang bốc cháy kia, đương nhiên cũng khiến cho Hắc Minh vạn phần thống khổ.
“Hừ, cũng chỉ đến thế, xem ta đánh vỡ hết tất cả những người đá bốc cháy của ngươi!”
Ngọn lửa kia quả thật khiến cho La Chinh có chút thống khổ, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, thân thể hắn còn chịu đựng được.
“Ầm ầm, ầm ầm...”
Tốc độ của La Chinh nhanh vô cùng, chỉ trong nháy mắt đã đánh vỡ thêm hai người đá nữa.
Thế nhưng khi La Chinh đang lướt về phía người đá tiếp theo thì chợt nghe tiếng Hắc Minh hô: “Ngọn lửa thiên thạch, dùng tên của ta, đốt cháy vạn vật, nổ!”
“Hửm?”
La Chinh vừa mới có chút lưỡng lự, người đá hỏa diễm trước mặt bỗng nhiên nổ tung. Hắn đứng cách người đá này chỉ trong gang tấc nên cả người đã bị lửa cháy bùng lên mạnh mẽ nuốt mất.
“Hừ, có thể hủy bốn người đá của ta, phần thực lực này coi như cũng không tệ. Sát trận Thiên Hỏa này, cho dù là đệ tử mới bước vào Chiếu Thần Cảnh cũng không cách nào phá vỡ. Vậy mà ngươi, một tên nhóc Tiên Thiên Nhị Trọng cũng mơ tưởng muốn phá hủy, đúng là chuyện viển vông!” Hắc Minh trôi lơ lửng giữa không trung cười lạnh nói.
Đám lửa kia mãnh liệt thiêu đốt, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng đôm đốp. Đốt một lúc lâu sau đó đám lửa mới chậm rãi tiêu tán.
Trong huyễn sát trận, tuy tất cả chỉ là ảo ảnh nhưng lại có thể giết người thật, kẻ địch bị huyễn sát trận bao trùm bên trong liền giống như ở thế giới thật, sẽ bị thương. Thế nhưng thương tổn này cũng không ở trên người mà là ở linh hồn!
Nếu La Chinh bị chết cháy trong huyễn sát trận, như vậy linh hồn của bản thân hắn sẽ bị thương nặng, khả năng lớn sẽ biến thành kẻ ngốc.
“Đốt đi, đốt đi. Trước hết phải đốt ngươi thành kẻ ngốc, sau đó thu lại hết ảo trận rồi ta lại từ từ tiếp đãi ngươi thật tốt!” Hắc Minh cười hưng phấn. Hắn thậm chí có thể tưởng tượng cảm giác từng tấc da trên thân thể bị lửa đốt cháy mãnh liệt, tưởng tượng dáng vẻ La Chinh như là con cá trạch bị ném vào trong dầu sôi, không ngừng lăn lộn.
Lúc đám lửa từ từ tắt đi, lại thấy một bóng người sừng sững đứng trong đó. Trên thân người nọ đầy ánh sáng vàng chói cứ như Thiên Tôn, tản ra uy thế khiến người ta sợ hãi.
Con ngươi của Hắc Minh đột nhiên co rút lại, trên mặt lại một lần nữa xuất hiện biểu cảm giống như gặp quỷ!