Bách Luyện Thành Thần
Chương 232 : Hắc minh thua
Ngày đăng: 12:58 30/04/20
“Lửa... lửa đâu?”
Thời khắc này đến nói chuyện Hắc Minh cũng bắt đầu cà lăm.
Hỏa diễm trên lưng người đá kia không phải là hỏa diễm bình thường.
Cho dù là sát trận Thiên Hỏa thì uy lực của thiên hỏa ẩn chứa trong đó cũng phân chia lớn nhỏ, đồng thời còn dựa theo sự cao thấp của cảnh giới từng người.
Nhưng Hắc Minh rất tự tin với hỏa diễm của mình. Trong một lần ra ngoài thử luyện, có một viên thiên thạch nơi bầu trời xa xôi rơi xuống, va chạm với mặt đất tạo thành một cái hố khổng lồ. Lửa trong cái hố đó đã cháy ba mươi ba đêm, Hắc Minh liền ở bên cạnh quan sát ba mươi ba đêm.
Không phải võ giả nào cũng có cơ hội quan sát lửa thiên thạch, đối với Hắc Minh đây là một cơ duyên rất lớn, cũng là một chỗ dựa lớn của hắn.
Có điều ngọn lửa thiên thạch này cho dù là Hắc Minh cũng không thể tùy ý sử dụng, chỉ sau khi bố trí ra sát trận Thiên Hỏa thì hắn mới có khả năng huyễn hóa chân nguyên thành loại hỏa diễm có uy lực to lớn này, lợi dụng ảo ảnh mà phóng ra.
Đám người đá kia là ảo ảnh của Hắc Minh, còn ngọn lửa thiên thạch kia là hỏa diễm thực sự!
Chỉ là vào thời khắc này, La Chinh vẫn bình yên vô sự đứng ở đó, không những thế khí tức trên người lại càng mạnh hơn. Tại sao hắn lại không hề bị tổn hại chút nào? Lẽ nào hắn miễn dịch với hỏa diễm?
Không thể nào! Cho dù là ‘đứa con của lửa’ trong truyền thuyết cũng không thể miễn dịch hoàn toàn với hỏa diễm, chỉ là khi độ lý giải hỏa diễm đạt đến một mức nhất định thì có thể triệt tiêu hết thương tổn đến từ những ngọn lửa thiên thạch này!
“Ta không tin uy lực của hỏa diễm không có tác dụng với ngươi! Người đá lửa, lên cho ta!” Hắc Minh nghiến răng điều khiển những người đá lửa kia tiếp tục bao vây La Chinh lần nữa.
Khi đối mặt với nhiệt độ cao đang thiêu đốt kia, cơ thể La Chinh sẽ kích hoạt một trạng thái kì diệu, có điều lần này thân thể hắn dường như không có biến đổi gì quá lớn. La Chinh nhìn những chữ Phạn màu vàng chằng chịt trên cơ thể, lắc lắc đầu.
Lúc đầu, chân hỏa của Tà Lang có thể nung đốt thân thể hắn, sau đó thì dựa vào hai loại hỏa diễm quỷ dị là Địa Tâm Hỏa và Thiên Yêu Thánh Hỏa.
Lửa thiên thạch tuy lợi hại, nhưng xét về độ tinh khiết thì kém xa Địa Tâm Hỏa và Thiên Yêu Thánh Hỏa, huống hồ hiện tại La Chinh đã đạt đến giai đoạn linh khí trung phẩm, lửa thiên thạch vẫn chưa đủ tư cách để nung đốt thân thể của hắn. Đây cũng là lý do vì sao bản thân hắn không hề hấp thụ loại hỏa diễm này.
Hắc Minh cảm thấy trước mắt tối sầm, cả người bị đánh thật mạnh đến mức bay cả ra ngoài.
Bên ngoài ảo trận, vòng thi đấu này đã bước vào hồi kết, những trận đấu khác đều đã kết thúc, chỉ đợi kết quả từ trận đấu của La Chinh và Hắc Minh nên ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung tại đây.
Tả Vân đang ngồi yên tại chỗ điều tức cơ thể, sau khi nuốt Xích Vân Đan hắn cần dùng chân nguyên để hòa tan dược hiệu, lan truyền vào kinh mạch toàn thân, như vậy mới kích phát được dược hiệu của Xích Vân Đan.
Cho dù Tả Vân đang tập trung hóa giải hiệu quả của Xích Vân Đan, nhưng lúc này hắn vẫn đặt một phần tâm trí ở trên võ đài.
Tâm tính của Tả Vân rất tốt. Hắn là con thứ trong nhà, từ nhỏ cũng gặp phải rất nhiều đãi ngộ không công bằng, từng bước dựa vào nỗ lực của bản thân và thiên phú hơn người, bước vào Thanh Vân Tông trở thành đệ nhất nội môn Tiểu Vũ Phong. Cho dù Tiểu Vũ Phong chỉ là một phong xếp bét, nhưng thành tích này cũng đủ để hắn tự hào.
Trước giờ Tả Vân đều không tự mãn, với tầm mắt của hắn, hắn cũng hiểu những thành tựu đạt được hôm nay hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Dù ở trường hợp nào hắn cũng đều bỏ ra toàn bộ tâm huyết của bản thân, từng chút leo lên đỉnh cao của một võ giả. Nhưng hôm nay hắn bị Hắc Minh đánh rất thảm, không chỉ có hắn thảm, đến cả Tiểu Vũ Phong cũng khốn khổ.
Ngoài La Chinh ra, hắn là đại đệ tử cấp cao nhất của Tiểu Vũ Phong, trên thực tế rất nhiều người đều không biết La Chinh mà lại biết Tả Vân hắn.
Nhưng đệ tử tu vi cao nhất trong Tiểu Vũ Phong lại không đáng nhắc tới trước mặt Hắc Minh, hoàn toàn không có sức trả đòn, suy nghĩ này đã trở thành tâm ma trong lòng hắn, dù thế nào cũng không xóa bỏ được.
Nỗi nhục hôm nay phải chịu giống như một khối khí tích tụ, mắc ở lồng ngực khiến hắn hô hấp khó khăn!
Nếu Tả Vân hắn không có cách nào phá vỡ được tâm ma thì sau này tu vi của hắn sẽ bị giam chết ở Tiên Thiên Đại Viên Mãn, không thể phát triển!
Để đánh vỡ được tâm ma này, hắn có thể dựa vào bản thân, cũng có thể dựa vào La Chinh. Có lẽ La Chinh có thể thay Tiểu Vũ Phong hung hăng dạy dỗ Hắc Minh một trận, vậy thì tâm ma trong lòng hắn tự nhiên sẽ được giải.
“La Chinh, huynh nhất định phải thắng!”
Một phía khác của võ đài, Dư đạo sư của Hắc Nham Phong vẫn chậm rãi nói chuyện với Tường Dương chân nhân, không khí nhẹ nhàng thoải mái.