Bách Luyện Thành Thần

Chương 257 : Sát khí

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Tình tiết chuyện này xoay chuyển liên hồi, mọi người khó tránh khỏi cảm thán một phen, sự chú ý với các trận đấu khác đang diễn ra trên võ đài cũng giảm đi nhiều.



Bởi vì trận tỷ thí giữa La Chinh và Vương Yến Diêu khiến võ đài bị hư hại nặng nề, vậy nên sau khi trận đấu kết thúc, không ít thợ thủ công trong Thanh Vân Tông đã nhanh nhẹn chuyển những tảng đá lớn đến, lấp đầy những lỗ hổng do Vương Yến Diêu tạo ra. Ngay sau đó, nhóm trưởng lão lại triển khai pháp trận và kết giới lần nữa.



Lúc này, trên võ đài xuất hiện hai vị đệ tử thân truyền, đối thủ của họ đều là cao thủ Tiên Thiên Đại Viên Mãn. Tuy nói có thể bước vào vòng đấu luân phiên thì Tiên Thiên Đại Viên Mãn chắc chắn cũng có thực lực không tầm thường, nhưng bọn họ cũng không phải là nhân vật như Hoa Thiên Mệnh, tuyệt đối không thể tạo ra kỳ tích. Hai vị đệ tử thân truyền chiến thắng một cách dễ dàng.



Vòng đấu luân phiên được tiến hành từng vòng, từng vòng, trừ Vương Yến Diêu bại dưới tay La Chinh ra thì tất cả đệ tử thân truyền đều giành thắng lợi.



Lần này, những đệ tử vốn nổi bật ở các phong như Tuyền Tiểu Yên, Hoa Thiên Mệnh, Tạ Vân đều liên tiếp thắng trận. Nhưng bọn họ giữ vững được thành tích này chẳng qua là bởi chưa gặp phải đối thủ mạnh hơn, ví dụ như Ngô Tà ở Thiên Nhất Phong gặp đệ tử thân truyền Hoắc Cam Tâm, đành nhận kết cục bại trận.



Hiện tại, những trận đấu được ngóng chờ nhất chính là trận giữa nhóm đệ tử đứng đầu mỗi phong và đệ tử thân truyền. Đây chính là điểm hấp dẫn nhất của đại hội toàn phong. Ví dụ như trận chiến giữa La Chinh và Vương Yến Diêu, quá trình căng thẳng, hung hiểm, khiến mọi người cực kỳ hào hứng.



Ở trong một góc của đại hội toàn phong, Thiên Khung chân nhân ngồi trên một cái đệm cói, trầm ngâm nhìn xuống đấu trường. Ngay sau đó ánh mắt lão rơi xuống người La Chinh, sắc mặt ngập tràn vẻ âm u, hung ác.



“Tổ tiên ba đời của La gia vô cùng bình thường, kẻ có tu vi cao nhất cũng chỉ là một cao thủ Tiên Thiên, nhưng không ngờ đời này lại liên tiếp xuất hiện hai thiên tài ưu tú. La Yên với thể chất đặc thù hiếm thấy thì khỏi bàn, không ngờ lại xuất hiện thêm một La Chinh, không chỉ có thần lực trời sinh, thân thể mạnh đến kinh người, hơn nữa còn tu luyện công pháp Thiên Ma Thần Quyền nghịch thiên như vậy! Thiên phú của hắn không sánh được với La Yên, nhưng thực lực lại vượt xa con nhóc đó. Ta đã đắc tội với hai đứa nó, La Chinh tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nhân lúc hắn chưa đủ lông đủ cánh, nhất định phải ra tay trước để trừ khử hậu họa!” Thiên Khung chân nhân từ tốn nói.



Tử Thanh chân nhân cũng đang ngồi trên đệm cói nhắm mắt dưỡng thần. Nghe được lời Thiên Khung chân nhân nói, Tử Thanh chân nhân lắc đầu: “Lúc trước ngươi sắp xếp một tên đệ tử định ám sát La Chinh trong đại hội toàn phong. Mặc dù ta không biết ngươi đã tìm ai, nhưng muốn giết chết La Chinh trên võ đài thì trước hết phải có thực lực đánh bại hắn. Muốn tìm ra một người như vậy, không dễ chút nào!”



Đúng là Thiên Khung chân nhân đã lập kế hoạch để một tên đệ tử Chiếu Thần Cảnh ra tay với La Chinh trên sàn đấu. Nhưng tên đó vừa gặp Châu Đan đã khiếp đảm không thôi.




Hai người đều là con cưng của trời, dung mạo rung động lòng người, chẳng qua Tuyền Tiểu Yên thanh lịch khéo léo, gương mặt xinh xắn như đóa hoa xuân, phong thái tựa như chú hươu sao nhỏ nhắn nơi rừng rậm khiến người ta có cảm giác cực kỳ thân thiết. Còn Mạc Vũ Hinh vóc dáng cao gầy, da trắng nõn nà, tuy không hồn nhiên tươi trẻ bằng Tuyền Tiểu Yên nhưng lại quyến rũ, trưởng thành hơn vài phần. Chưa bàn đến việc lực chiến đấu vượt xa nhiều đệ tử nam, cho dù hai người bọn họ không mạnh mẽ thì trận chiến này vẫn rất thu hút.



Tuyền Tiểu Yên giống như La Chinh, đến nay vẫn giữ vững phong độ thắng liên tiếp, còn Mạc Vũ Hinh là đệ tử thân truyền, cho nên đây là lần đầu tiên xuất chiến.



Mạc Vũ Hinh vốn ngồi bênh cạnh Bùi sư ca, nghe tên Tuyền Tiểu Yên và tên mình được xướng lên, nàng không nhịn được bĩu môi nói: “Bùi sư ca, ta ghét phải đấu với con gái!”



Bùi sư ca cười khẽ: “Vì sao? Không phải muội cũng là con gái sao?”



“Quá yếu!” Mạc Vũ Hinh thẳng thừng phun ra hai chữ.



Không ngờ Bùi sư ca lại nghiêm nghị nói: “Tuyền Tiểu Yên cũng không yếu, không biết bao nhiêu đệ tử thực lực cao cường đã bại trận dưới tay nàng! Nếu muội khinh thường nàng, sợ rằng sẽ phải nếm mùi đau khổ.”



Mạc Vũ Hinh bĩu môi, tỏ vẻ chẳng hề bận tâm, cười lạnh: “Đám đệ tử thực lực cao cường mà Bùi sư ca nói chẳng qua chỉ là mấy tên vô dụng trên ba mươi ba phong mà thôi! Bùi sư ca thật đáng ghét, giả dối muốn chết. Rõ ràng trong mắt huynh, thực lực của những tên đó còn không đáng nhắc tới, giống như đồ bỏ đi. Huynh giả dối khen ngợi bọn họ không phải là muốn tôn lên sự lợi hại của mình sao? Ta không thèm nghe huynh nói nữa! Nếu Tuyền Tiểu Yên thật sự lợi hại, ta nhất định phải chặn đứng chuỗi chiến thắng liên tiếp của nàng ta. Không biết đánh bại Tuyền Tiểu Yên rồi, thực lực của ta sẽ mạnh mẽ đến mức nào…”



Dứt lời, Mạc Vũ Hinh thoăn thoắt đi về phía võ đài.



Bùi sư ca bị Mạc Vũ Hinh cằn nhằn một hồi, chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, lúc này mới vừa nhắm mắt vừa bình thản ngồi xuống.