Bách Luyện Thành Thần

Chương 262 : Phi đao đấu với đoản kiếm!

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Nếu Khương Thế Ly ra tay, chắc chắn không chỉ có một chiêu công kích linh hồn này.



Thích khách một khi đã động thủ, thông thường chính là đưa người ta vào chỗ chết!



Đương nhiên nếu đổi lại là người khác, có khả năng Khương Thế Ly sẽ nương tay, hay nói cách khác là gã sẽ không làm đối thủ bị thương chí mạng.



Nhưng hiện tại Khương Thế Ly đã coi La Chinh là đối thủ phải giết, nên tất nhiên sẽ không thủ hạ lưu tình!



Khương Thế Ly lợi dụng công kích linh hồn, đồng thời trong tay gã cũng bắn ra một tia sáng.



Đó là một thanh đoản kiếm hình rắn!



Đoản kiếm này chính là gia bảo nhà Khương Thế Ly, là tiên khí truyền thừa mấy trăm năm! Ba trăm năm trước Khương gia bị vương triều Phần Thiên đánh tan, sau đó một lượng lớn bảo vật và tài sản đều được bảo vệ trong một bí cảnh của Ảnh tộc bọn họ, cuối cùng đoản kiếm hình rắn này được truyền đến tay Khương Thế Ly.



Đầu tiên dùng công kích linh hồn để làm loạn đầu óc đối phương, sau đó lại dùng đoản kiếm hình rắn để cắt ngang cổ họng. Loại phương thức ám sát này vô cùng đơn giản, nhưng khó lòng phòng bị!



Nói vậy, chỉ cần linh hồn đối phương không đủ mạnh, không chịu nổi công kích linh hồn của gã thì tất nhiên sau đó không thể tránh được đoản kiếm hình rắn!



Thân thể La Chinh vô cùng mạnh mẽ, nhưng không thể nào đỡ nổi đoản kiếm hình rắn của gã!



Cho nên Khương Thế Ly nghĩ, dưới thủ đoạn tiến công hai tầng này của mình, La Chinh hẳn sẽ chết!



“Chết đi!”



Ta đã định trước sẽ trở thành thích khách nổi danh ở thế giới này, còn ngươi sẽ chỉ trở thành một đống xương khô.



Đám châu chấu đã cười nhạo ta cũng chỉ có thể ngước lên, lắng nghe truyền thuyết của ta mà thôi!



Nhưng ngay lúc Khương Thế Ly công kích linh hồn, trong óc La Chinh lập tức xảy ra biến cố!



Công kích linh hồn, nói trắng ra là đọ sức về mặt linh hồn.



Từ nhỏ Khương Thế Ly đã không ngừng ăn Dưỡng Hồn Thảo, làm linh hồn gã mạnh hơn người bình thường rất nhiều.




Nếu hai thanh va chạm chính diện thì chỉ sợ đoản kiếm hình rắn của Khương Thế Ly sẽ trực tiếp bị cắt thành hai đoạn!



Đây là phi đao gì? Đã nát vậy rồi sao còn có uy lực thế này?



Khương Thế Ly trợn mắt há mồm ra khiếp sợ. Nhưng khi phi đao nát kia bay về phía mặt gã, Khương Thế Ly nhất thời sợ tới mức hồn phi phách tán. Nếu bị phi đao nát xuyên qua, cái mạng này của gã liền mất ở đây.



Bản năng tìm đường sống dâng lên trong lòng gã, cả người gã chợt ngửa về sau, khó khăn lắm mới tránh được tập kích của phi đao. Nhưng phi đao vẫn xẹt qua trán của gã, vẽ ra một đường máu trên đó!



Khương Thế Ly lui về phía sau, lập tức giấu mình trong những bóng đen giữa không trung.



Giờ phút này La Chinh mới cười lạnh, đứng lên khỏi võ đài, tay trái nhẹ nhàng huơ một cái, bắt lấy phi đao nát vừa bay trở lại.



Tốc độ hai người giao đấu nhanh đến cực hạn, một vòng so đấu này gần như chỉ xảy ra trong nháy mắt, nhưng độ hung hiểm lại vượt xa những trận trước.



Đông đảo đệ tử cũng đã nhìn ra, La Chinh và Khương Thế Ly chính là lấy mạng đổi mạng!



Những đệ tử đó gần như đã ngừng thở nhìn đầy đủ quá trình, sau đó sửng sốt một hồi lâu rồi mới bắt đầu bàn tán.



“Rất hiểm! Không ngờ La Chinh cũng có vũ khí! Vũ khí của hắn là một thanh phi đao nát”



“Phi đao kia nhất định không phải vật phàm. Đoản kiếm hình rắn trong tay Khương Thế Ly chính là một thanh tiên khí, nhưng phi đao nát của La Chinh chỉ va chạm nhẹ đã khiến nó mẻ mất một miếng, phi đao lại không bị tổn hao chút nào. Chuyện này chứng tỏ phẩm cấp của phi đao nát vượt xa tiên khí!”



“La Chinh này giấu nghề thật đấy, không biết còn có con bài tẩy nào nữa đây?!”



“Hừ, mắt ngươi kém thật đấy. Ta cho ngươi biết, mới vừa rồi La Chinh và Khương Thế Ly dùng phi đao đấu với đoản kiếm, nhưng trên thực tế còn có một tầng giao đấu khác, chính là giao đấu linh hồn. Khương Thế Ly thua La Chinh là thua ở giao đấu linh hồn.”



Đại hội toàn phong nhân tài đông đúc, tuy thời gian La Chinh và Khương Thế Ly giao thủ chỉ trong nháy mắt, nhưng vẫn có người nhìn ra huyền bí trong đó.



“Cái gì?!”



Đông đảo đệ tử nghe nói vậy thì trên mặt đầy vẻ khó tin.