Bách Luyện Thành Thần

Chương 293 : Bất động minh vương

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Dù là tình huống nào thì đều vô cùng có lợi cho La Chinh.



Hiện giờ trên Thanh Vân Bảng, La Chinh chỉ còn lại một đối thủ là Bùi Thiên Diệu mà thôi.



Mặc dù trong Thanh Vân Tông vẫn còn một “đại sư huynh” là Lý Dật Phong tồn

tại, nhưng Lý Dật Phong giờ vẫn đang bế quan, thời gian bế quan một lần

của võ giả có dài có ngắn, nhưng đến cảnh giới của Lý Dật Phong, ngắn

thì ba tháng, dài thì một năm, tỷ lệ hắn dám đến tham gia đại hội toàn

phong không lớn.



Cho nên Bùi Thiên Diệu là đối thủ cuối cùng của La Chinh, thắng hắn chính là đứng trên đỉnh cao trong đám đệ tử Thanh Vân Tông.



Trận đấu của Hoa Thiên Mệnh với Bùi Thiên Diệu cũng có rất nhiều người xem.



Mặc dù trong trận đấu trước Hoa Thiên Mệnh thua La Chinh, nhưng điều này

không thể nói rõ Hoa Thiên Mệnh yếu tới mức nào mà quan trọng là vẫn rất biến thái.



La Chinh cảnh giới Tiên Thiên Nhị Trọng đã hoàn toàn

trở thành một tên yêu nghiệt từ đầu đến chân trong mắt mọi người. Mà

người… thì không thể so sánh được với yêu nghiệt.



Trong trường

hợp Hoa Thiên Mệnh thi triển thực lực khiến người theo không kịp, và Bùi Thiên Diệu thâm tàng bất lộ, trận chiến này có rất nhiều thứ cần xem.



Sau khi trọng tài gọi tên hai người, Hoa Thiên Mệnh và Bùi Thiên Diệu cùng lúc đi lên võ đài.



Khí tức của Bùi Thiên Diệu vẫn thu hết vào trong như cũ, thản nhiên nói với Hoa Thiên Mệnh: “Ta đợi trận đấu này quá lâu rồi.”



“Ta cũng vậy.” Hoa Thiên Mệnh gật gật đầu.



Hai người đã quan sát đối phương quá lâu, không cần thiết phải nhiều lời nữa.



Sau khi Hoa Thiên Mệnh đột phá kiếm ý viên mãn, lại bước vào tu luyện trong Tẩy Kiếm Trì, thực lực đột nhiên tăng vọt. Nhưng sau khi gặp phải La

Chinh, thái độ kiêu ngạo của Hoa Thiên Mệnh cũng bị áp chế vài phần,

khiến hắn hiểu ra núi cao còn có núi cao hơn.



Bùi Thiên Diệu vô

cùng hướng nội, từ đầu đến cuối đều không lộ ra thực lực của bản thân,

giống như ngọn núi lửa sâu lắng trong hoàng hôn.



Không ai biết được ngọn núi lửa này mà phun trào ra sẽ tạo ra uy lực như thế nào!



Hoa Thiên Mệnh xuất kiếm trước, hắn bước ra kiếm bộ, gần như ngay lập tức đã đến gần Bùi Thiên Diệu



Đôi bên mới bắt đầu nên không hề liều mạng, có vẻ muốn chiếm ưu thế trên

chiêu thức, mà Hoa Thiên Mệnh hiển nhiên là có ưu thế hơn, bởi vì hắn có kiếm, lại còn có kiếm bộ!



Nhưng khi Hoa Thiên Mệnh đến gần Bùi Thiên Diệu liền phát hiện ra bản thân hắn đã sai, có vẻ còn sai một cách thái quá.


“Xoẹt xẹt…”



Vòng tròn cuối cùng cũng bị kiếm ý Cực Lôi của Hoa Thiên Mệnh chém vỡ.



Nhưng đúng lúc Phật Chi Luân Hồi bị chém vỡ, Bùi Thiên Diệu khẽ nhăn mày, ánh sáng trên người lập lòe, hai tay mở ra, phía sau hắn xuất hiện một

đường hư ảnh.



Đó vậy mà lại là một bức tượng Phật!



Có điều chắc chắn nó hoàn toàn không giống với những pho tượng Phật phúc hậu

thông thường, tượng Phật sau lưng hắn là một tượng Phật tức giận!



Tượng có hai tướng, loại bình thường là Phật mang theo ý cười thiền cơ(1) gọi là tướng yên tĩnh, hay còn gọi là Chính Pháp Luân Thân. Khi bọn họ lấy

trí tuệ để răn dạy kẻ ngu muội, cảnh tỉnh chúng sinh, phá vỡ nghiệp

chướng u tối thì mới xuất hiện tướng phẫn nộ với biểu cảm hung ác như

vậy, gọi là Giáo Lệnh Luân Thân!



(1)Thiền cơ: là một diệu pháp của các hòa thượng theo phái thiền.



“Là Bất Động Minh Vương! Tại sao Bùi Thiên Diệu lại có thể triệu hồi Bất

Động Minh Vương! Lẽ nào Bùi Thiên Diệu có huyết mạch của Bất Động Minh

Vương?”



Vị để tử này vừa nói ra, không ít người cũng nhìn với ánh mắt ngơ ngác như hắn.



Phật tổ không phải là thần thú…



Hòa thượng trong chùa lại có sắc giới nên căn bản không thể có con nối dõi…



Phật môn làm sao có thể truyền thừa được huyết mạch của Minh Vương…



Vị đệ tử đó cũng ý thức được mình nói sai nên đỏ mặt rồi lại nói tiếp:

“Chẳng lẽ Bùi Thiên Diệu là chuyển thế của Bất Động Minh Vương?”



“Quả thực có khả năng. Nếu không thì chẳng thể nào giải thích được, tại sao

trên người hắn lại xuất hiện nhiều công pháp Phật môn đến thế.”



“Chả trách lại mạnh như vậy! Hóa ra là Minh Vương chuyển thế! Lần này e là Hoa Thiên Mệnh không đối phó được rồi!”



Sắc mặt Bùi Thiên Diệu vẫn dửng dưng nhưng hư ảnh Minh Vương sau lưng hắn lại tràn đầy phẫn nộ.



“Bất Động Minh Vương Chưởng!”



Hai tay hắn chắp trước ngực, lập tức nhẹ nhàng chỉ vào đường kiếm ý Cực Lôi kia của Hoa Thiên Mệnh, giữa không trung xuất hiện một bàn tay, đột

nhiên đập xuống kiếm ý Cực Lôi!