Bách Luyện Thành Thần

Chương 294 : Ta có hai trăm vạn viên phương tinh

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


Một chưởng của Bùi Thiên Diệu do hư ảnh của Bất Động Minh Vương thúc

giục mà ra, trên thực tế có phương thức khác với một trảo mà Mạc Vũ Hinh đối phó với La Chinh, nhưng kết quả lại giống nhau.



Nhưng mà thực lực của Bùi Thiên Diệu rõ ràng mạnh hơn.



Sức mạnh của hắn không phải là được kế thừa từ huyết mạch mà là Bất Động Minh Vương chuyển thế!



Trên bàn tay màu vàng còn có từng mảng phạn văn không ngừng chuyển động, phát ra từng tia sáng màu vàng.



Hoa Thiên Mệnh cảm nhận được uy lực của bàn tay màu vàng đó, sắc mặt đột

nhiên thay đổi. Không dễ dàng gì mới giãy giụa ra khỏi Phật Chi Luân Hồi của Bùi Thiên Diệu, sau đó lại phải đối diện với một chưởng khủng bố

như vậy, điều này cũng quá….



“Đây là thực lực thật sự của Bùi

Thiên Diệu?” Hoa Thiên Mệnh nhìn chằm chằm bàn tay to lớn kia, nghiến

răng mượn thêm nhiều nguyên khí trời đất hơn. Thế của trời xanh càng

khổng lồ, kiếm ý Cực Lôi sắc bén càng thêm lớn mạnh, nghênh đón bàn tay

kia.



Thắng bại ở đòn này! Thắng, ta vui, bại, cũng là mệnh của ta!



“Ầm ầm!”



Bàn tay màu vàng và ánh chớp màu xanh lam giao thoa với nhau. Trong chớp

mắt đó, dường như có một ngôi sao nổ trên võ đài, ánh sáng chói mắt

khiến phần lớn mọi người không mở mắt ra được.



Có điều La Chinh ở ngoài võ đài lại không nằm trong số đó!



Đồng tử màu nâu của hắn phản chiếu ra từng đường ánh sáng, từng cử động trong cuộc đấu giữa hai người đều lọt vào đáy mắt hắn.



“Hoa Thiên Mệnh, thua rồi.” La Chinh lắc đầu. Lúc trước Hoa Thiên Mệnh nói

hiện giờ hắn đấu với Bùi Thiên Diệu thì có 50% tỉ lệ thắng, nếu đột phá

Chiếu Thần Cảnh thì có tỉ lệ 90%, rõ ràng Hoa Thiên Mệnh đánh giá thấp

Bùi Thiên Diệu.



Với thực lực hiện tại của Hoa Thiên Mệnh, đấu với Bùi Thiên Diệu căn bản còn không có đến 10% tỉ lệ thắng.



Hơn nữa Hoa Thiên Mệnh đã lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn, tẩy kiếm trong bán

thánh địa Tẩy Kiếm Trì nên có được đột phá to lớn, thực lực này đã đủ để bù đắp cho sự thiếu hụt về cảnh giới của hắn. Nói một cách khác, Hoa

Thiên Mệnh lúc đó cho rằng sau khi hắn bước vào Chiếu Thần Cảnh sẽ có

sức đấu một trận với Bùi Thiên Diệu, tỉ lệ thắng có thể đạt khoảng 90%,

nhưng cách nghĩ này cũng quá ngây thơ rồi.



Bùi Thiên Diệu, Bất


Mặc dù cho ra số lượng Thiên Diễn Tinh Hoa lớn thì có thể giá cả sẽ ngày càng thấp,

nhưng muốn tích đủ 200 vạn viên Phương Tinh thì cũng không quá khó.



Huống hồ, La Chinh còn được Chương Vô Huyền trợ giúp, tin rằng với biểu hiện

hiện tại của La Chinh thì sẽ có được đầy đủ thiện ý của Chương gia, cho

dù mượn của Chương gia 200 vạn viên Phương Tinh cũng không vấn đề gì.

Phải biết Chương gia là gia tộc giàu có nhất ở Đông Vực, bảy đại sĩ tộc

có so với Chương gia cũng đều là người nghèo!



Thực ra dù Thạch

Kinh Thiên là thần long thấy đầu không thấy đuôi, nhưng hắn cũng quá rõ

về lãnh thổ của Đông Vực này. La Chinh chắc chắn có thể lấy ra 200 vạn

viên Phương Tinh nên nhắm mắt hắn cũng có thể đoán được, trong đó nhất

định có bóng dáng của Chương gia. Nếu không thì không thể nào tích đủ

200 vạn viên Phương Tinh được.



Với thiên phú và thực lực hiện tại của La Chinh, tiền đồ sau này không thể đong đếm được, đáng để Chương

gia đầu tư, Thạch Kinh Thiên âm thầm nghĩ trong lòng.



Nhưng Thạch Kinh Thiên cuối cùng vẫn thở dài một hơi: “Haiz…”



“Không được sao?” Trong lòng La Chinh khẽ nhảy bộp một cái. Dù bên ngoài hắn

trầm tĩnh, nhưng trên thực tế trong lòng vẫn rất hồi hộp.



Từ

khoảnh khắc bước vào Thanh Vân Tông, mục tiêu của hắn chính là cứu muội

muội của mình ra, sớm đưa nàng ra khỏi Luyện Ngục Sơn! Nếu có khả năng,

dù chỉ một giây hắn cũng không muốn La Yên ở đó!



Cho nên hắn luôn cố gắng vì 100 vạn điểm tích lũy này, cho dù là tu luyện công pháp

không thể không tiêu hao điểm tích lũy, nhưng đó cũng là vì hắn chắc

chắn mình có thể kiếm lại nhiều điểm tích lũy hơn nên mới đầu tư cho bản thân mình.



Nhưng…



“Đúng vậy. Cho dù ngươi bỏ ra 200 vạn

viên Phương Tinh, tương đương với 100 vạn điểm tích lũy thì cũng không

thể đưa nàng rời đi.” Thạch Kinh Thiên lắc đầu.



“Tại sao?” La

Chinh nghiến răng, nhịp tim đột nhiên đập nhanh hơn, hai mắt lập tức đỏ

bừng lên.